Edit by Nhiên Nhiên
Nhặt sạn by kkjjhh
Phó Duy Trạch giơ tay nhấn mở hình ảnh, hình một thiếu niên tóc đen bạch y, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt lạnh thấu xương, môi mỏng nhấp nhẹ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều lộ ra nét tự phụ.
Không có nửa điểm ôn hòa, mềm mại, chỗ nào cũng lộ ra một loại khinh nhờn cao lãnh thiên tiên.
Phó Duy Trạch ánh mắt âm trầm mà tải ảnh về, sau đó nhấn vào "Dung Hiểu 1234" trang chủ, xem một tí
Fan của Dung Hiểu từ 0 tăng lên 1500+ chỉ trong vài phút ngắn ngủi
Thấy đứa nhỏ vừa mới chia sẻ tin tức, khắp nơi đều lộ ra một cảm giác ngoan ngoãn.
Trong mắt của Phó Duy Trạch lộ ra ý cười
Click mở khu bình luận, quả nhiên là một mảnh gào thét
"A a a a a a a, tôi sống được ~~~~"
"Tiểu ca ca là người mới sao, tôi chuẩn bị đu đây a a a a!!!"
"Cảm giác thật ngoan nha, chỉ là hình chụp nhìn thật lạnh lùng, tiểu ca ca rốt cuộc là tính cách như thế nào, có ai biết không!!!"
"Chỉ có mình tôi chú ý, tiểu ca ca này là song nhi sao??"
"Tiểu ca ca đẹp như vầy, vừa nhìn đã biết là song nhi, còn phải nói sao emmmmmm~~"
"Có thể do tôi nghĩ thôi, đoàn phim đều khai máy lâu như vậy rồi, lại có diễn viên gia nhập, hơn nữa lại là người chưa từng có tác phẩm, có phải hay không là đi cửa sau?"
"Lầu trên lại suy luận âm mưu gì vậy, không thể bình yên liếm màn hình sao??"
"Phó tiên sinh, ảnh tạo hình đã công bố rồi, anh có muốn xem không?" Dung Hiểu không biết đã đến từ lúc nào, Phó Duy Trạch đang xem Weibo liền căng thẳng, cố ra vẻ tự nhiên mà nhận điện thoại Dung Hiểu đưa qua: "Được, để tôi xem"
Dung Hiểu không có cảm thấy sự khác thường của nam nhân, gương mặt đỏ ửng mà đưa điện thoại di động qua
Phó Duy Trạch sớm đã lưu hình vào album ảnh của mình, vẻ mặt lại làm như lần đầu nhìn thấy: "Chụp thật đẹp"
"Tôi cũng thấy vậy, không nghĩ tới kỹ thuật của Lưu ca lại tốt như vậy"
"Tôi nói là cậu chụp thật đẹp" Nếu không phải Dung Hiểu cho hắn ta cơ hội, với kỹ thuật như vậy thì là sao có được tấm ảnh đẹp như vầy
Phó Duy Trạch hoàn toàn không cảm thấy suy nghĩ của mình có chỗ nào không đúng, đứa nhỏ nhà mình cái gì cũng tốt (ok đứa nhỏ nhà mình luôn rồi)
Gương mặt Dung Hiểu nóng lên, ngực trướng trướng, hoàn toàn không biết phải đáp lời Phó Duy Trạch như thế nào.
"Không phải Nhan Thanh giúp cậu chào hỏi với fan sao, có cần tôi chụp cho cậu một kiểu không?"
"A?" Dung Hiểu có chút sửng sốt vì không rõ tại sao lại muốn chụp ảnh, liền nghe Phó Duy Trạch nói, "Minh tinh mỗi lần đăng bài đều đăng kèm ảnh, xem như là phúc lợi cho fan"
Dung Hiểu hoàn toàn không nghĩ tới lại có chuyện như vậy, bỗng nhiên liền rõ, Phó Duy Trạch là đang muốn giúp cậu phấn đấu.
Trong lòng có chút cảm động nói: "Vậy làm phiền Phó tiên sinh chụp giúp tôi một bức"
"Không phiền đâu" Phó Duy Trạch cầm điện thoại lên, Dung Hiểu chớp mắt không hiểu, "Không chụp bằng điện thoại của tôi sao?"
"Dùng của tôi, điện thoại tôi chụp đẹp hơn"
"Như vầy có ổn không, tôi có cần thay đồ không?" Dung Hiểu có chút quýnh quáng kéo kéo áo sơ mi.
"Không cần, như vầy là được rồi, đứng trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, tốt" Phó Duy Trạch di chuyển xe lăn ra xa một tí, đối với thiếu niên mặc áo sơ mi quần jeans tùy tiện đứng trước cửa sổ ngắm nhìn trời đêm, ấn màn hình chụp một bức
Bên ngoài cửa sổ trời đầy sao, thiếu niên điềm tĩnh dường như bị cảnh tượng bên ngoài thu hút, thiếu niên sạch sẽ không nhiễm tạp chất, treo nụ cười nhàn nhạt trên cười
Nghiễm nhiên là bộ dáng được giáo dục tốt trong thời gian dài.
Phó Duy Trạch nhìn hình vừa mới chụp, bỗng nhiên có chút hối hận vì lời đề nghị khi nãy, Dung Hiểu đẹp như vầy, hắn thật sự không muốn cho người khác nhìn thấy
"Đẹp không Phó tiên sinh?" Đợi cả nửa ngày mà chưa thấy nam nhân lên tiếng Dung Hiểu quay đầu lại hỏi
Phó Duy Trạch ngẩng đầu, ánh mắt thật sâu mà nhìn hắn: "Ừa, tôi gửi qua điện thoại cho cậu"
"Dạ"
Dung