Uyển Dư nghĩ như thế, lại càng tăng nhanh tốc độ rời khỏi bàn.
Thế nhưng chân cô còn chưa kịp bình phục hoàn toàn, hơn nữa cô còn có chút gấp gáp, thời điểm đáp đất không thể tự ổn định thân thể, cuối cùng là hơn nửa người của cô, úp sấp lên người của Lục Minh Thành.
Đầu Uyển Dư vừa vặn gác trên đùi Lục Minh Thành, Uyển Dư Sợ rằng tay chân vụng về của mình sẽ chọc anh bùng nổ, vì vậy vô thức dùng tay tìm điểm tựa, vội vàng đứng dậy.
Thật là nóng! Uyển Dư chợt ý thức được bản thân vừa mới chạm đến thứ gì, trong giây phút đó, cô hối hận đến mức muốn tự chặt tay mình, làm sao thế này, sao cô lại xoa đến nơi đó của cậu trẻ chứ! Rõ ràng là cô đang muốn tránh cậu trẻ càng xa càng tốt, vậy mà cuối cùng, sau một chuỗi hành động, cô giống như là đang muốn tiếp cận cậu trẻ vậy! Mặt mày Uyển Dư đỏ ứng, lúc này, cô thật sự chỉ muốn tìm một cái lỗ chui vào.
"Cậu trẻ, vừa rồi, vừa rồi tôi không có cố ý! tôi! tôi chỉ!
Cô chỉ là muốn kiếm chỗ vịn để đứng dậy, thế nhưng không ngờ lại bất cẩn đè nhầm chỗ mà thôi.
"A Uyển tiểu tiên nữ, anh đến rồi đây!"
Uyển Dư còn chưa nói hết lời, Giang Tuấn Thành đã đi đến, anh mặc một thân Tây phục màu đỏ thẫm, tay cảm một bó hoa Bách Hợp to lớn, đi vào.
"A Uyển tiểu tiên nữ, chúng ta hẹn hò thôi nào, anh là Jack đây!"
Uyển Dư sợ run người, cô có nghĩ đến thế nào cũng không ngờ được, đối tượng hẹn hò thứ hai của cô hôm nay, lại là Giang Tuấn Thành! Để nâng cao hiệu quả của buổi hẹn hò ẩn danh, website đã sắp xếp cho cô hai đối tượng hẹn hò trong tối nay, mỗi người cách nhau một tiếng.
Cô vốn nghĩ là, nếu như King quá tệ, cô sẽ trực tiếp hẹn hò với.
Jack, nếu như King ổn rồi, cô sẽ gọi điện lên website, để Jack không phải đến nữa.
Thế nhưng cô có tài tiên đoán thế nào, cũng không ngờ được là Jack sẽ đến sớm như vậy, hơn nữa, anh ta còn là Giang Tuấn Thành! "AI"
Một âm thanh tràn ngập khó chịu xuất phát từ đôi môi của Lục Minh Thành, con ngươi đen như mực của anh càng ngày càng tối xuống, anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Dư: "Đây chính là đối tượng phương diện kia rất tốt đó của em?"
Trái tim nhỏ bé của Uyển Dư bị dọa đến hoảng hốt, hiện tại, cậu trẻ thật sự vô cùng đáng sợi Cậu trẻ là người không dễ trêu chọc, Uyển Dư biết, cho dù bây giờ cô có đắc tội với vua chúa, cũng không dám đắc tội cậu trẻ.
Uyển Dư không tự chủ được lùi về sau một bước, cô sợ rằng chỉ một giây nữa thôi, cậu trẻ sẽ đi đến, cường thế vặn cổ cô, sau đó mở lớn vòm miệng đỏ như chậu máu, nuốt cô vào trong.
Sắc mặt Lục Minh Thành âm trầm, anh cười gắn, Diệp Uyển Dư, đây là do chính em đắc tội với tôi! Uyển Dư ra sức lắc đầu, hình ảnh này, sao lại đáng sợ đến thế chứt người con gái mình thích khen như vậy, thật sự lại càng vui vẻ gấp bội.
Càng nghĩ về một câu "phương diện kia rất tốt", Giang Tuấn Thành lại càng cảm thấy mình sắp đắc ý đến thăng thiên luôn rồi.
Tuy rằng anh ta chưa từng lăn lộn trên giường với Uyển Dư, chuyện nơi đó của mình có đủ lớn, đủ được việc hay không, hiển nhiên là Uyển Dư không biết.
Thế nhưng anh ta vẫn cảm thấy, Uyển Dư nói như vậy, có nghĩa là rất có hảo cảm với mình.
Phụ nữ là như vậy, đối với người đàn ông mà mình thích, cô ấy sẽ cảm thấy anh ta tốt đẹp về mọi mặt.
Hơn nữa, anh cũng đúng là người như vậy.
Số phụ nữ cũng anh ta lăn giường cũng không ít, ai cũng đều khen qua chuyện này, thế nhưng dù có là ai khen thì cũng không bằng được Uyển Dư khen, thật sự khiến tinh thần anh sắp lên mây rồi.
Nghe xong lời của Giang