Cho đến khi Tô Trà Trà rời đi, Chiến Mẫn Quân vẫn chưa hoàn thần sau cú sốc, nhờ phúc của anh ta? Sao lại là nhờ phúc của anh ta? Chiến Mẫn Quân trước giờ không hề chút ý đến Tô Trà Trà vào những năm qua ngoài việc đi tù ra, còn phát sinh ra những gì, lúc này anh ta đột nhiên cảm thấy, bản thân nên đi điều tra cái gì đó.
Nhưng, nên điều tra gì đây? Dường như không có cách nào để bắt đầu.
Uyển Dư sau khi tan làm, cô liền trực tiếp đến thẳng một nhà hàng Pháp xem mắt.
Nhà hàng Pháp này, bình thường vẫn kinh doanh rất tốt, không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, mà bên trong lại chỉ có một bàn duy nhất.
Rõ ràng, người đàn ông ngồi ở cửa sổ quay lưng lại với cô, chính là đối tượng xem mắt của cô hôm nay.
Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, cô lại cảm thấy phía sau gáy đầu của người đàn ông này cực kỳ giống với gáy đầu của người lành lùng cao ngạo như cậu trẻ!
Uyển Dư tự tát vào mặt bản thân để chính cô có thể tỉnh táo một chút, đối tượng xem mắt của cô sao có thể là cậu trẻ được! Cậu trẻ bận rộn cả ngày, làm gì rảnh rỗi là đi làm mấy thứ chuyện xem mắt nhàm chán này chứ! Quan trọng hơn, với điều kiện như cậu trẻ, cho dù không có xem mắt thì cũng có đầy phụ nữ muốn dán vào người của anh, anh thực sự không cần phải làm gì thêm nữa.
Người đàn ông mà cô xem mắt hôm nay, bà mối trên mạng lại không cho cô biết quá nhiều thông tin về anh ta, bà mối trên mạng chỉ nói, người đàn ông này có tên tiếng anh là King, là một người đàn ông phẩm chất cao quý hiếm gặp.
Một người đàn ông phẩm chất cao quý hiếm gặp!
Lúc nghe bà mối trên mạng nói vậy, khóe môi của Uyển Dư giật giật, dù sao, lúc bà mối trên mạng giới thiệu Kiều Phong cho cô, bà ta cũng đã nói điều kiện của Kiều Phong thực sự không tồi.
Vì vậy, khi bà mối trên trang mạng khen ngợi King, cô thực sự không tránh khỏi thái độ nghỉ ngờ.
Trải qua buổi xem mắt hôm qua với Kiều Phong, Uyển Dư dần cảm thấy tâm lý chịu đựng của bản thân đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, hôm nay cho dù vị tiên sinh tên King có khó nhìn đến mức nào, thì cô cũng có thể mỉm cười kết thúc buổi xem mắt lần này.
Có điều, Uyển Dư cảm giác được, vị tiên sinh King này cũng không tệ đến thế.
Đơn giản với gáy đầu cao quý lạnh lùng giống như cậu trẻ của anh ta, nhất định nhan sắc của anh ta cũng không khiến người khác vô lực tiếp nhận.
Ừm, chân dài, thân hình không †ồi, dáng ngồi đoan trang tao nhã, phải nói đến hai từ cực phẩm.
Chỉ cần không phải là kẻ chỉ được cái vẻ bề ngoài, cô nghĩ, bản thân cũng nên thử qua lại với người đàn ông này.
Vì buổi hẹn hò tối nay có khả năng đối tượng xem mắt là một anh đẹp trai nên tâm trạng của Uyển Dư vô cùng thoải mái, cô sửa soạn lại áo quần trên người một chút, rồi cầm túi xách đi đến bên cạnh anh ta.
"Xin hỏi, anh là King tiên sinh! "
Khi nhìn rõ mặt King, những lời còn lại của Uyển Dư đột nhiên mắc kẹt trong cổ họng.
Cậu trẻ! King hóa ra lại là cậu trẻ! Ngón tay của Uyển Dư run lên, cô phải cố gắng rất nhiều mới kìm nén được ý muốn năm lấy cánh cửa.
Trong lòng cô vẫn còn một chút ý nghĩ mong đợi, cố gắng đấu tranh cuối cùng: "Cậu trẻ, chắc không phải trùng hợp đến thế chứ, anh chắc không phải là vị King tiên sinh chứ?"
"King là tên tiếng Anh của tôi"
Lục Minh Thành nhướng mị, bình tĩnh nhìn Uyển Dư nói.
Uyển Dư nuốt nước miếng, hôm nay cô thật là xui xẻo, suýt chút nữa bị chính nước bọt của mình làm cho nghẹn chất.
"Cậu trẻ, anh thực sự là King à?"
Uyển Dư nhỏ tiếng nói.
"Ừ"
Lục Minh Thành thẳng thắn: "Tối nay tôi xem mắt với cô"
Xem mắt với cậu trẻ? Uyển Dư cười cười: "Cậu trẻ, hay là thôi đi, chúng ta cũng không phải không biết nhau, thì gọi là xem mắt gì chứ! Hơn nữa, anh còn là trưởng bối của tôi, tôi sao có thể xem mắt với trưởng bối của mình được!"
Nói xong lời này, Uyển Dư lặng lẽ khen ngợi chỉ số thông minh của mình, khả năng