Doãn gia !
Doãn Lục Lang đang phiền não, đã rất lâu rồi Liễu Hiên cắt đứt liên lạc với anh, cũng không biết cô đã đi đâu...anh không thể tra ra được tung tích của cô, cô như biến mất khỏi hành tinh này.
Doãn Lục Lang đến trường, nhưng cũng không tra ra được cô đã chuyển trường đi đâu.
Doãn gia...Doãn gia...
Trợ lý gọi mấy lần mới kéo được hồn phách của Doãn Lục Lang trở về !
"Có chuyện gì ?"
Doãn gia, tên Doãn Duyệt kia gửi thiếp mời ! Tháng sau là ngày cưới của hắn ta.
Doãn Lục Lang không mấy hứng thú với người mang tên Doãn Duyệt !
Doãn gia !
"Cậu còn có chuyện gì à ?"
Doãn gia không cần xem qua thiệp cưới sao ?
Doãn Lục Lang nhíu mày "Cậu rảnh à ? Thiệp cưới thì có gì đáng để xem ?"
Thì ít nhất Doãn gia cũng phải xem qua ngày thành hôn của họ là ngày nào chứ !
Doãn Lục Lang ném tấm thiệp vào người trợ lý "Cậu thích thì cứ mở ra mà xem".
Trợ lý mân mê tấm thiệp, lòng thầm ngưỡng mộ "nhà giàu có khác, tấm thiệp mời thôi cũng đã đẹp lộng lẫy thế này !"
Doãn Lục Lang nhíu mày "Cậu có vẻ như rất thích tấm thiệp đó thì phải".
Vâng, tấm thiệp rất đẹp Doãn gia à
Doãn Lục Lang bó tay vì cạn lời, nhưng chẳng biết phải nói gì !
Trợ lý đọc chầm chậm từng chữ "Doãn Duyệt, Liễu Hiên..."
Doãn Lục Lang lạnh giọng hỏi "Liễu Hiên ? Liễu Hiên thế nào ?"
Lúc này trợ lý mới hoàn hồn "Doãn...Doãn gia"
"Vừa nãy cậu nói gì ?"
Liễu Hiên tiểu thư kết hôn cùng Doãn Duyệt !
Doãn Lục Lang chết lặng "sao chứ ?"
Anh đứng phắt dậy và chạy một mạch về phía nhà xe, anh lái xe đến tìm Doãn Duyệt !"
...----------------...
Ông chủ !
Có chuyện gì ???
Thưa ông chủ, Doãn Lục Lang đến tìm !
Doãn Duyệt cười khẽ "Mời hắn vào"
Doãn Lục Lang từng bước điềm tĩnh bước vào sảnh lớn...nơi này là một sơn trang vừa nguy nga vừa rộng lớn.
Chào ông chủ Doãn !
Doãn Lục Lang không thèm để ý gì đến Doãn Duyệt, anh lạnh lùng lên tiếng hỏi "Tiểu Hiên Hiên đâu ?"
Doãn Duyệt cười như không cười "Cậu xưng hô với chị dâu của mình như vậy à ?"
"Chị dâu ?"
Ừm !
Phốc...
Doãn Duyệt bị ăn một đấm của Doãn Lục Lang.
Haiz...em trai tôi quá nóng tính thì phải !
Người đâu, pha cho em trai tôi tách trà.
E là em ấy đi đường xa nóng bức quá nên tâm trạng cũng vì thế mà nóng theo.
"Doãn Duyệt ! Tôi muốn gặp Tiểu Hiên Hiên".
Được thôi, em chồng muốn gặp chị dâu cũng không phải là chuyện gì to tát lắm.
Mặt Doãn Lục Lang không có chút cảm xúc "đừng gọi tôi là em trai một cách thuận miệng đến thế, Tiểu Hiên Hiên là hôn thế của tôi !"
Cậu là em trai của tôi, đó là sự thật không thể nào thay đổi được".
"Đủ rồi, tôi muốn gặp Tiểu Hiên Hiên !"
Cậu đừng có mà rượu mời không uống, đây là sơn trang của tôi, không phải là Doãn gia của cậu mà cậu muốn làm gì thì làm...tôi sẽ không khách sáo nếu như cậu không biết kiềm chế bản thân !
…………
Bà chủ mới về !
Sắc mặt Liễu Hiên âm u lạnh lẽo, từng