Doãn Lục Lang giao Liễu Hiên lại cho y tá chăm sóc, anh đi theo Bàng Ngọc Quý vào phòng mổ.
Anh thản nhiên nằm xuống giường và nghiêng đầu sang giường bên cạnh nhìn Doãn Duyệt một lúc.
Lúc bấy giờ Bàng Ngọc Quý đã chuẩn bị xong hết mọi thứ và bắt đầu vào ca mổ.
Này Lục Lang cậu đã sẵn sàng chưa?
Doãn Lục Lang nhíu mày "không phải đang gấp lắm sao? Nói nhiều quá rồi đấy!"
Bàng Ngọc Quý liếc Doãn Lục Lang rồi bắt đầu tiến hành "tên ngốc nhà cậu, kẻ mà cậu phải hiến máu là kẻ đã từng ra tay giết cậu, dồn cậu vào đường chết...đã thế lại còn là tình địch của cậu đấy!"
Doãn Lục Lang bực bội với cái miệng lèm bèm của Bàng Ngọc Quý nhưng anh không muốn lên tiếng.
Anh nghĩ đến kẻ muốn dồn Doãn Duyệt vào đường cùng phải chăng là Doãn Đình Vân.
Hắn quá nham hiểm và thế lực cũng quá khủng, ngay cả ngân hàng máu mà cũng bị hắn mua chuộc, nếu không phải vẫn còn có Doãn Lục Lang thì chắc chắn Doãn Duyệt sẽ không còn cơ hội.
Mắt đờ đẫn nhìn lên trần nhà, lòng thầm nghĩ "không biết có phải là anh quá nhân từ với Doãn Duyệt rồi không? Rõ ràng chính anh ta đã hại anh thê thảm đến hai lần, lần đầu sém chút nữa đã phá sản, lần thứ hai sém chút nữa anh đã phải mất luôn cái mạng này.
Lẽ ra anh phải nên hận Doãn Duyệt lắm chứ, nhưng thực tế thì từ tận đáy lòng của anh không hề căm hận Doãn Duyệt.
Một lúc sau Doãn Lục Lang thiếp đi.
Bàng Ngọc Quý vẫn còn đang trong ca mổ, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng sẽ khiến cho Doãn Duyệt mất mạng, vết thương không những xước qua phổi mà còn xước qua tim.
Hiện tại máu và khí đã tràn vào màng tim, phổi.
Hơn giờ liền trôi qua nhưng vẫn chưa hoàn thành ca mổ, Bàng Ngọc Quý vô cùng lo lắng, cứ ngỡ sẽ sớm hoàn thành, ai ngờ lại có quá nhiều trở ngại.
Thôi chết rồi, ca phẫu thuật kéo dài thế này Lục Lang khó có thể chịu nổi! Như thế này sẽ gây nguy hiểm cho tên ngốc này mất.
...----------------...
Doãn Đình Vân tay nâng ly rượu, tay kẹp điếu thuốc...ngồi chễm chệ giữa phòng bar sang trọng bậc nhất.
Doãn Chí Hiên say ngà ngà đi đến ngồi xuống bên cạnh Doãn Đình Vân "ông chú à, lần này thì tên Doãn Duyệt kia chết chắc rồi, cháu đã thu mua toàn bộ số máu hiếm bên phía ngân hàng máu huyết học".
Trầm ngâm một lúc, Doãn Chí Hiên lại hỏi Doãn Đình Vân "Sao ông chú không lấy mạng của Doãn Lục Lang?"
Doãn Đình Vân cười khẩy "Ta cũng không có hứng thú với cái mạng của Doãn Duyệt lắm, so với Doãn Duyệt thì ta vạn phần muốn lấy mạng của Doãn Lục Lang hơn, đây chỉ là bước đầu khai chiến của ta!"
Doãn Chí Hiên nhìn Doãn Đình Vân rồi thầm nghĩ "tên cáo già này quả thật rất nham hiểm".
Doãn Đình Vân cười sâu xa, máu đã bị tiêu hủy cả...Doãn Lục Lang sẽ không trơ mắt đứng nhìn Liễu Hiên đau lòng, đương nhiên là sẽ tình nguyện hiến máu cho ca phẫu thuật này.
Nhưng ca phẫu thuật này tuyệt đối sẽ không hề đơn giản, như vậy không phải là cả Doãn Duyệt và Doãn Lục Lang đều rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan rồi sao.
Doãn Đình Vân đang thầm vui, vì chỉ cần thêm vài phút nữa thôi, cả Doãn Lục Lang và Doãn Duyệt đều sẽ không bao giờ được nhìn thấy mặt trời mọc sáng mai.
Doãn Chí Hiên không đoán được tâm tư của Doãn Đình Vân, anh