Đào hoàng quý phi cũng nóng mắt với Đoàn Lan Khuê, ra lệnh cho thị nữ bên cạnh.
"Lôi nàng xuống cho bổn cung..."
Đoàn Lan Khuê hơi híp mắt nhìn bọn họ tiến tới chỗ nàng, tùy tiện mà rút ra một lệnh bài nho nhỏ màu vàng, đưa ra.
"Kẻ nào dám động tới ta, hôm nay chính là ngày giỗ của kẻ đó..."
Nhìn lệnh bài trên tay nàng, tất cả những người có mặt đều hoảng hốt vội vàng mà quỳ xuống.
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế..."
Mã Chiêu Đệ ngơ ngác không hiểu gì, đay bị Đào hoàng quý phi kéo xuống.
"Đây là Kim sắc lệnh bài, thấy lệnh bài như thấy bệ hạ.
Ngươi còn không mau quỳ xuống."
Đoàn Lan Khuê nhìn bọn họ cúi đầu quỳ rạp một lượt dưới chân mình, nhẹ giọng phất tay.
"Chúng ta đi..."
Nhìn kiệu của nàng đã đi xa, những người kia vẫn còn ngơ ngác.
Đào hoàng quý phi siết chặt nắm tay, nghiến răng mà nói.
"Nàng ta vậy mà lại có Kim sắc lệnh bài."
Mã Chiêu Đệ thắc mắc hỏi.
"Kim sắc lệnh bài kia..."
Nàng ta còn chưa kịp hỏi xong, đã nhận được ánh mắt sắc lẹm của Đào hoàng quý phi, lập tức ngậm miệng lại không dám nói gì nữa.
.....
Lê Trường Quân giải quyết xong việc với hai vị lão thần, nhanh chóng phi ngựa đến Mộng Điệp Y Đường.
Lúc này Đoàn Lan Khuê đang kiểm tra số lượng thuốc để đưa tới biên quan.
Chờ nàng trở lại thư phòng của mình vừa vào cửa đã bị người ta ôm vào.
Cái ôm của người này nàng đã quá quen thuộc, nàng cũng không bài xích, thậm chí còn cảm thấy có chút nhớ nhung trong lòng.
Lê Trường Quân ở bên tai nàng nhẹ giọng nói.
"Tiểu Khuê...!Gọi Quân ca..."
Đoàn Lan Khuê liếc hắn một cái sắc lẹm.
"Nghĩ hay lắm...!Không gọi..."
Dạo gần đây hai người chính là cứ dây dưa một bộ dạng như vậy, hắn quấn lấy nàng dụ dỗ gọi "Quân ca.".
Nàng một mực trừng mắt nhất quyết không gọi.
Lê Trường Quân ôm lấy người.
"Không gọi ta lại ôm nàng."
Lê Trường Quân cười tà tứ, hôn nhẹ lên má nàng một cái, ở bên tai nàng trêu chọc.
"Tiểu Khuê, nói thật đi, có phải nàng thích ta ôm nàng lên cố ý không thuận theo gọi ta là Quân ca hay không."
Đoàn Lan Khuê ở bên hông của hắn dùng lực mà nhéo mạnh một cái.
"Vương gia nghĩ hay lắm..."
Lê Trường Quân ôm nàng, cằm đặt lên cổ nàng hít vào hương thơm mê hoặc trên người nàng.
"Nghe nói ở trong cung có kẻ dám chặn đường của nàng, bắt nàng phải hành đại lễ."
Đoàn Lan Khuê không nghĩ đến thông tin của hắn tinh thông như vậy, cười gật đầu.
"Đúng vậy nha, nàng ta là hoàng quý phi trưởng quản hậu cung đấy..."
Lê Trường Quân nhéo mũi nàng một cái, cưng chiều nói.
"Trưởng quản hậu cung thì thế nào, sau này gặp nàng còn phải khấu đầu gọi nàng một tiếng hoàng tổ thẩm (Bà thím)."
Đoàn Lan Khuê trợn mắt.
"Ai mà thèm làm bà thím chứ, nghe đã thấy già rồi."
Lê Trường Quân vô tội.
"Biết làm sao được, ta chức vị quá cao."
Đoàn Lan hừ lạnh.
"Ta cũng không nói sẽ gả cho ngài mà.
Ưm..."
Nàng còn chưa nói hết câu đã bị hắn dùng môi ngăn lại.
Đoàn Lan Khuê bị hắn công thành đoạt đất, môi lưỡi d.ây dưa không thể phản kháng chỉ có thể thuận theo.
Nhìn tiểu cô nương vô lực tựa vào ngực mình, mắt nàng lóng lánh ánh nước, khuôn mặt vốn trắng nõn nay lại đỏ ửng dạt dào ý xuân, khiến người ta nổi lên lòng tham mu.ốn nuốt chửng nàng vào bụng, cánh môi no đủ vì bị hắn hôn đến đỏ rực như tô loại son thượng hạng nhất.
Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt lên án hắn.
Lê Trường Quân mổ nhẹ lên môi nàng một cái.
"Ngoan, không được nói không gả được không.
Ta biết nàng cần thời gian suy nghĩ, ta có thể chờ, chỉ cần nàng không từ chối ta, bao nhiêu lâu ta cũng chờ nàng.
Chờ đến khi nàng đồng ý gả cho ta..."
Hắn bá đạo mà nói.
Đoàn Lan Khuê hừ lạnh một tiếng.
"Hừ!!! Nói như không nói vậy..."
"Có mà..."
Hắn cười cười, không nhịn được mà hôn xuống môi nàng một cái.
"Không cho hôn nữa."
Nàng dùng tay che miệng lại, trừng mắt cảnh cáo hắn.
"Được, không hôn nữa."
Hắn chơi xấu, miệng nói không hôn nữa nhưng lại ở tai nàng cắn nhẹ một cái.
Đoàn Lan Khuê tức giận muốn thoát khỏi cái ôm của hắn.
"Không trêu nàng nữa.
Ngoan, để ta ôm một chút."
Đoàn Lan Khuê rầm rì phản đối một chút, sau lại yên tĩnh lại để tùy ý hắn ôm.
Trong lòng nàng tự an ủi chính mình, xem như nể tình gương mặt mỹ nam tử của hắn, nàng sẽ cho hắn một cơ hội đi.
Hai người đang tình chàng ý thiếp, thì có một bà tử từ bên ngoài