Đường Hàn Thu đối với loại dự cảm theo bản năng chính mình bị Du Như Băng kéo vào, cảm thấy đau đầu nhưng lại không thể làm gì.
Nhưng còn có thể làm sao bây giờ?
Còn không phải chỉ có thể để tuỳ ý cô ấy đi.
Đường Hàn Thu tự khai sáng cho bản thân xong, tiếp tục nghe Hàn Vi báo cáo.
Xét theo cường độ thu hút fans trước mắt, Du Như Băng cùng Chu Văn Quân của Phong Đình không phân cao thấp, Đàm Tịch kém hơn một chút so với hai người, nhưng cũng tương đối khả quan.
Ngay cả từ đầu tính cách đã nhút nhát Trì Noãn cũng đã đánh tiếng được sự chú ý.
Weibo chính thức của Hoa Diệu nhận được rất nhiều sự chú ý, các phương tiện công tác tuyên truyền liên quan cũng nhanh chóng được theo dõi, chỉ cần ở phần hậu kỳ Du Như Băng ổn định hay phát huy vượt xa người khác, sức mạnh tuyên truyền của Hoa Diệu sẽ luôn tăng thêm, không kéo chân bọn họ xuống được.
Mà những cuộc chiến mắng chửi nhỏ dưới tài khoản chính thức của 《 Ngôi sao thần tượng mới 》, cũng xem như là mang lại tính chủ đề cho Du Như Băng.
Ở giới giải trí, không một nghệ sĩ nào không cần chủ đề, có chủ đề thì sẽ có sự chú ý, đặc biệt là đối với người mới vừa bước chân vào cái vòng này, sự chú ý thật sự quá quan trọng.
Vì thế, chỉ cần nội dung chủ đề không đề cập vấn đề mang tính công kích cá nhân, không có nhận xét quá đáng, Hoa Diệu sẽ không can thiệp vào.
Nghệ sĩ tự tạo chủ đề, còn không phải tiết kiệm được một khoảng tiền marketing sao, công ty nhà ai sẽ không cảm thấy vui mừng chứ?
Đường Hàn Thu sử dụng tài khoản Weibo trống không của mình, lướt trên Weibo được một lúc, hiểu rõ mức độ nổi tiếng của Du Như Băng thì offline.
Không chuyển tiếp bài đăng, không đăng bất cứ thứ gì về cá nhân, vẫn để trống nội dung Weibo như cũ, ID người dùng chỉ là một chữ "T" đơn giản, ngay cả ảnh đại diện cũng chỉ là một đám mây tối giản mà thôi.
Cô lười biếng duỗi eo một cái, thong thả đứng dậy, chuẩn bị đi qua đi lại tiêu bớt thức ăn.
...!
Trong biệt thự nhà họ Đường.
Đường Hạc Thiên từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy người yêu với khuôn mặt dịu dàng và dáng vẻ hào phóng ngồi trên sofa, trong tay cầm tách trà đen nóng hun hút, chăm chú nhìn máy tính trên bàn.
Bên cạnh máy tính còn đặt một chiếc điện thoại, cho thấy đang trò chuyện với "Con dâu cưng".
Bà nhìn máy tính, lâu lâu ân cần hỏi han một câu, con dâu trên màn hình điện thoại lại đáp một câu, hình ảnh hài hòa vô cùng.
Đường Hạc Thiên đi tới, tò mò hỏi: "Em đang xem cái gì thế?"
Giọng nói của ông truyền vào điện thoại, người đối diện ngoan ngoãn gọi một tiếng: "Ba."
Đường Hạc Thiên gật đầu theo thói quen, nhưng nhịn không được bắt đầu mở ra hình thức quan tâm tình thương của ba ba: "Thời tiết lạnh, con bên ngoài phải mặc nhiều một chút biết chưa? Phải ăn cơm đàng hoàng, ăn đúng giờ, nếu không bị đau dạ dày, chúng ta sẽ tức giận."
Giang Ánh Dao ở đầu bên kia điện thoại nhẹ giọng khẽ cười, không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng, giọng nói vô thức dịu dàng hơn: "Ba yên tâm, con trai ngoan Đường Mặc Uyên của người mỗi ngày đều giám sát con ăn cơm đàng hoàng, con muốn không ăn cũng khó nữa là."
Đường phu nhân nở nụ cười: "Vậy con cũng phải giám sát thằng bé, hai đứa đều phải chú ý thân thể."
Đúng lúc, Đường Hạc Thiên đột nhiên thở dài một tiếng, điều này khiến Đường phu nhân nhìn về phía ông: "Đang tốt tại sao lại than thở chứ?"
Giữa mày Đường Hạc Thiên hiện lên vẻ u sầu, lo lắng sâu sắc nói: "Hàn Thu cũng cần một người đến giám sát con bé."
Ông mặc dù không cản trở con gái mình dốc sức gầy dựng sự nghiệp nữa, nhưng trong lòng vẫn hy vọng bên cạnh con gái có một người tri kỷ, nếu có thể làm nhà chồng cho con bé hưởng hạnh phúc thanh nhàn không vất vả nữa thì càng tốt.
Ông nhìn về phía người yêu: "Em nói xem chúng ta có nên tìm cho con bé không?"
Đường phu nhân lắc đầu phản bác, dịu dàng cười nói: "Chung thân đại sự là chuyện của bản thân bọn nhỏ, chúng ta làm cha mẹ nhúng tay làm gì.
Bảo bảo cho dù muốn cả đời này không kết hôn, chúng ta đây cũng có thể nuôi con bé cả đời, thậm chí tự con bé cũng có thể nuôi bản thân, cái này có gì mà nhọc lòng chứ?"
"Hơn nữa nếu con bé có người yêu thích, muốn kết hôn, khẳng định sẽ mở miệng nói với chúng ta.
Con bé có chủ kiến của mình, em nói anh nha, ít nhọc lòng đi, không lại chọc con gái anh phiền mất."
Đường phu nhân nói xong, còn oán trách vỗ vào đùi Đường Hạc Thiên một cái.
Đường phu nhân trong việc này đặc biệt sáng suốt, bởi vì bản thân bà cùng với Đường Hạc Thiên không phải theo lệnh của cha mẹ, cũng không phải theo lời của người mai mối.
Năm đó Đường Hạc Thiên chỉ là một chàng trai nông thôn thô kệch nghèo khó, Đường phu nhân lại là thiên kim tiểu thư nhà giàu có học thức uyên bác, người nhà bà đương nhiên sẽ không xem trọng đoạn tình cảm này, thậm chí vì Đường phu nhân kiên quyết gả cho Đường Hạc Thiên mà đoạn tuyệt quan hệ với bà, kiên quyết không giúp đỡ bọn họ một đồng tiền nào.
Quá tàn nhẫn, dường như con gái gả cho một người đáng sỉ nhục —— ngay cả con gái mình cũng thành một loại sỉ nhục.
Đường phu nhân nhận thức rõ ràng những khổ cực năm đó, cho nên kiên quyết không nhúng tay vào chung thân đại sự của bọn nhỏ nhà mình.
Bà cũng tin tưởng ánh mắt của bản thân bọn nhỏ, sẽ tốt như mình vậy.
Đường Hạc Thiên hiểu rõ phần tâm ý của bà, nhưng vẫn không nhịn được nói thầm: "Anh đây không phải sợ con bé buồn không dứt ra được sao......"
Đường Hàn Thu đã từng điên cuồng thích Cầu Vân Lập như vậy, hai người còn là thanh mai trúc mã, kết quả sau khi hủy bỏ hôn ước, còn bị hắn tặng cho một bó hoa hồng lớn.
Đường Hạc Thiên vừa tức giận vừa lo lắng.
Tức giận vì Cầu Vân Lập xem hòn ngọc quý trên tay mình như không khí, rõ ràng cùng nhau lớn lên ngay cả con gái người ta dị ứng phấn hoa cũng không biết!
Lo lắng vì con gái bảo bối gặp mặt thì ra vẻ kiên cường, nhưng thực ra trái tim đã tan nát, khó thoát khỏi đoạn tổn thương này.
Vì vậy ông muốn cô đi vào một đoạn tình cảm khác càng sớm càng tốt, dùng tình cảm chữa lành miệng vết thương do tình cảm mang đến.
Trên đời này đàn ông nhiều như vậy, cũng không phải không nhà họ Cầu ngu xuẩn đó thì không thể!
Giang Ánh Dao đúng lúc an ủi: "Ba yên tâm, con sẽ chú ý tình hình của Tiểu Thu mà."
Đường Hạc Thiên: "Vậy con rảnh rỗi thì tâm sự với con bé, Tiểu Thu có quan hệ tốt với con, con quan tâm tình trạng tâm lý của con bé nhiều chút.
À còn có, con bé nếu có người yêu thích, con liền......!trộm nói cho ba đi."
Làm cha mẹ có một cái bệnh nhỏ, nói chung là muốn nhìn trộm bí mật của con cái, đặc biệt là đời sống tình cảm của con cái.
Đường Hạc Thiên cũng như thế, còn Đường phu nhân thật ra không có loại tật xấu này, trong lòng bà rộng rãi vô cùng.
Đường phu nhân liếc mắt nhìn ông, giữ chặt cánh tay ông, ý bảo ông nhìn màn hình máy tính đang sáng: "Đừng chỉ mãi quan tâm đời sống tình cảm của con gái anh thôi, cũng phải nhìn xem sự nghiệp của con gái anh chứ."
Đường Hạc Thiên liếc mắt một cái đã nhìn đến một khuôn mặt quen thuộc, sắc mặt lập tức lạnh xuống, không nhịn được khoanh tay trước ngực, hừ lạnh nói: "Hừ, cô ấy tốt nhất là có thể kiếm tiền cho Hàn Thu!"
Đường phu nhân vẫn nở nụ cười dịu dàng: "Anh phải tin tưởng lớp người trẻ tuổi một chút, Ánh Dao cũng nói đứa nhỏ này có không gian phát triển rất lớn kia kìa."
Giang Ánh Dao nói đúng sự thật: "Chỉ nói về tính chủ đề trước mắt của cô ấy, nhiệt độ có