Nghiêm Lập đầu óc mơ hồ, không nghĩ ra được.
Tại sao trở thành bạn phải chúc mừng chứ? Cái này có gì đáng chúc mừng à?
Tất cả những người giàu có mạch não đều thần kỳ như vậy hả?
Vẻ mặt Nghiêm Lập đầy ngơ ngác: "Đây, đây có gì đáng chúc mừng?"
Đường Hàn Thu tựa vào trên ghế, ánh mắt hờ hững nhìn anh ta: "Anh nói với tôi chuyện này, không phải muốn tôi nói lời chúc mừng hay sao? Vậy thì anh muốn tôi nói gì đây?"
Trở thành bạn của giang tinh, đó không phải là một điều rất đáng để chúc mừng à?
Cô không nói chúc mừng, cô còn có thể nói cái gì?
Chẳng lẽ muốn trò chuyện với tên này à?
Trông dáng vẻ cô như có hứng thú nói chuyện cùng bọn họ à?
Mọi người trong phòng họp đều chú ý tới hành động của Boss lớn Đường Hàn Thu, ăn ý không nói chuyện nữa, cả phòng họp đột nhiên lặng ngắt như tờ.
Những ánh mắt dò xét từ mọi hướng bắn qua đây, chọc vào người Nghiêm Lập như cung tên, trực tiếp chọc cho anh ta thành một con nhím, khốn cùng xấu hổ ngồi tại chỗ.
Đây rõ ràng chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường, làm sao lại đột nhiên biến thành cảnh tượng nghiêm túc như vậy?
Trong khoảng khắc này, cuối cùng anh ta cũng nhận ra —— Đường Hàn Thu không giống như vậy —— hoàn toàn khác với những người phụ nữ giàu có muốn bao nuôi anh ta.
Đường Hàn Thu không chỉ xinh đẹp và giàu có hơn họ, còn tâm tình bất định khó mà đoán được.
Nghiêm Lập tưởng rằng cô tức giận, mở miệng cười nói: "Tôi không có ý chi phối đến suy nghĩ của ngài, đương nhiên nếu ngài muốn nói gì thì cứ nói cái đó."
Đường Hàn Thu mặc kệ anh ta, hai mắt đen trắng rõ ràng nhìn về phía nhân viên của Hoa Diệu: "Bàn xong rồi?"
Người lãnh đạo nói: "Cũng gần như vậy, nếu Đường tổng cần tài liệu, chúng tôi có thể làm cho ngài ngay bây giờ".
Đường Hàn Thu gật đầu, giơ một ngón tay đè lên trên kịch bản, gõ kịch bản hai lần, một tay chống má, nhìn đạo diễn《 Giữa hạ 》: "Diễn viên đều đã quyết định xong hết chưa?"
Đạo diễn trả lời: "Hiện tại chỉ có diễn viên đóng nam nữ chính đã được quyết định, những người còn lại vẫn chưa được quyết định, Đường tổng có đề nghị gì sao?"
Nếu Hoa Diệu trở thành nhà đầu tư, thì Đường Hàn Thu muốn đưa người vào, tất cả đều hợp lý, đạo diễn nào chưa từng trải qua loại chuyện như vậy?
Người trả tiền là người lớn nhất.
Chỉ là không biết Đường Hàn Thu muốn thay đổi ai, nam chính? Hay là nữ chính?
Đường Hàn Thu lại hỏi: "Đã dự tính khi nào sẽ bắt đầu quay chưa?"
Đạo diễn nói: "Khoảng đầu năm sau."
Đầu năm sau, 《 Ngôi sao thần tượng mới 》 chắc chắn sẽ kết thúc, Du Như Băng vẫn sẽ có thời gian nhận bộ phim này.
Dù Du Như Băng không nhận được, Đàm Tịch, Trì Noãn, hoặc là người khác, luôn có một người có thể nhận được.
Đường Hàn Thu nói: "Diễn viên nữ số hai, Hoa Diệu tôi sẽ quyết định, chuyện này mọi người đồng ý không?"
Nhân viên của Hoa Diệu vừa nghe thấy, lập tức có chút vui mừng vì sóng điện não của sếp lớn đã kết nối được với bọn họ.
Đúng là hình tượng nhân vật nữ thứ hai trong toàn bộ kịch bản còn xuất sắc hơn, chỉ cần có thể diễn tốt, có cách marketing thích hợp, tự nhiên sẽ có người sẽ chú ý đến.
Thị trường phim truyền hình kịch bản cũ rích đã sớm bão hòa từ lâu, cần một kịch bản đặc sắc để mở ra một phạm vi mới.
Đây cũng là lý do tại sao các kịch bản mới lạ đang dần nổi lên trong ngành.
Tất nhiên, mọi thứ đều có ưu và khuyết điểm.
Nếu diễn viên không kiểm soát được vai diễn nữ số hai này, chẳng hạn như dùng lực quá nhiều, không đủ hài hước, vậy thì cũng vô ích.
Tiền ném vào cũng không biết có nghe được tiếng vang hay không.
Cho nên bọn họ không thể đề nghị bừa, nếu thua lỗ, sẽ khiến năng lực làm việc của bọn họ trong lòng sếp lớn Đường Hàn Thu bị giảm sút rất nhiều.
Bất kỳ quyết định nào cũng nên cẩn thận rồi mới thực hiện được.
Vì vậy, Đường Hàn Thu có thể tự mình kết nối sóng điện não của bọn họ, bọn họ thật sự vui vẻ.
Đạo diễn vừa nghe cô nhìn trúng vai nữ số hai thay vì nam nữ chính, vui mừng khôn xiết, nói liên tục: "Có thể có thể, đương nhiên có thể.
Nếu trong tay Đường tổng có diễn viên nào xuất sắc, còn sẵn sàng đóng góp, đương nhiên chúng tôi sẽ không từ chối rồi."
Đạo diễn là một con cáo già trong ngành, việc bỏ tiền ra mua vai diễn, được tô điểm thành "đóng góp", nói lời xã giao đến mặt không đỏ, tim không nhảy, hoàn toàn là chuyện hạ bút thành văn.
Hơn nữa, bên《 Giữa hạ 》 cũng biết rằng mình không phải là nhà làm phim vừa ra tay đã làm được kịch bản vàng, tất nhiên không đủ trình độ để từ chối rồi.
Đường Hàn Thu đứng dậy: "Vậy tốt rồi, Hoa Diệu sẽ cân nhắc kỹ lưỡng chuyện này.
Thời tiết lạnh, vất vả mọi người đi một chuyến."
Đạo diễn vừa nghe thấy ba chữ "Vậy tốt rồi", liền nhạy bén nhận thức được khoản đầu tư này rất hấp dẫn, hơn nữa tận 80% hấp dẫn, một nụ cười lập tức hiện lên trên khuôn mặt: "Không vất vả không vất vả, ngược lại vất vả Đường tổng tự mình mở hợp với chúng tôi."
Đường Hàn Thu cười cười: "Tôi còn có chuyện phải làm, vậy tôi xin phép trước không tiếp được."
Người bên đoàn phim cũng không dám ngăn cản cô, đều gật đầu nói được.
Vì vậy Đường Hàn Thu và Hàn Vi rời khỏi phòng họp dưới sự chú ý của mọi người.
Nghiêm Lập liếc mắt nhìn, thấy điện thoại để trên bàn, nhớ tới nó trong tay Đường Hàn Thu khi anh ta đi tới, đôi mắt hơi mở to.
Sau khi suy nghĩ xong, quyết định một việc.
Trước khi nhân viên Hoa Diệu nhìn thấy điện thoại di động, anh ta cầm điện thoại lên, áy náy cười xin lỗi mọi người: "Điện thoại di động của Đường tổng rơi ở đây, tôi và người đại diện đi đưa cho cô ấy, nhân tiện vì chuyện vừa rồi tôi không phải nói câu xin lỗi, xin lỗi không tiếp được các vị."
Nói xong, không đợi người hai bên nói được hay không, anh ta lôi kéo người đại diện lập tức bước thẳng ra ngoài, vội vàng chạy theo hướng Đường Hàn Thu rời đi.
Đường Hàn Thu và Hàn Vi đi nửa đường đã tách ra.
Trong công ty có một số việc đợi phó giám đốc Hàn Vi đi xử lý, còn Đường Hàn Thu dự tính sẽ đi thang máy đích thân đến vài bộ phận lớn, xem tiến độ mấy dự án gần đây như thế nào.
Hai vị tổng tài, dù lớn dù nhỏ, ai cũng không nhàn rỗi.
Mà ngay khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, một bóng người nhanh như chớp xông vào.
Đường Hàn Thu cố định tầm nhìn, là Nghiêm Lập.
Chỉ thấy anh ta thở hổn hển đưa một thứ gì đó đến trước mặt cô —— điện thoại di động