Edit: Thanh Mục
"Em chỉ muốn nhìn chị mặc bikini..."
Úc tổng dùng biểu tình lạnh nhạt của nàng trước sau như một tĩnh lặng nhìn Tô Mặc Ngôn.
Tô Mặc Ngôn vĩnh viễn có bản lĩnh khiến nàng không thể tiếp lời, lúc trước nàng còn chưa hiểu Tô Mặc Ngôn, hiện tại, nàng đã hiểu rõ bản tính của Tô Mặc Ngôn.
Có ý tưởng như vậy còn mạnh dạn nói ra miệng, là phong cách nhất quán của Tô Mặc Ngôn.
Tô Mặc Ngôn là tò mò, khi đó liền ôm tâm tư này, Úc Diêu càng bày ra bộ dáng cao lãnh cấm dục, cô lại càng muốn nhìn mặt Úc Diêu ẩn giấu, không giống nhau.
Úc Diêu đứng bên cạnh hồ bơi, nhìn đáy hồ bơi trong vắt, nàng quay đầu hỏi Tô Mặc Ngôn, "Chị có em cũng có, có gì đẹp à?"
"Phải không?" Tô Mặc Ngôn đăm chiêu đi tới trước mặt Úc Diêu, sau đó ôm lấy Úc Diêu, nhướng mày ra vẻ thâm trầm hỏi Úc Diêu, "Em có chị cũng có, lúc ngủ đó, tại sao chị lại cởi quần áo của em, sờ em mãi?"
Sau khi hỏi xong, Tô Mặc Ngôn nhìn Úc Diêu, vẻ mặt yêu nghiệt tươi cười.
Xem như là ác thú đi, khi lén lút chỉ có hai người bọn họ, Tô Mặc Ngôn thích cùng Úc Diêu nói chuyện về phương diện kia, không có mặt mũi đi đùa giỡn lão cán bộ một phen.
Nhưng không thể không nói, khi họ ở trên giường, Úc Diêu luôn thể hiện đủ nhiệt tình.
Thật sự là không xấu hổ không nói, Úc Diêu nhìn Tô Mặc Ngôn, "Nếu không muốn học, thì thôi."
"Muốn học," Tô Mặc Ngôn dính vào người Úc Diêu, "Cô giáo xinh đẹp như vậy, đương nhiên em muốn học."
"Không đứng đắn." Úc Diêu kéo tay cô ra, "Đi thay quần áo."
Tô Mặc Ngôn nâng mặt Úc Diêu, dùng sức hôn một cái, "Muốn chị mặc cái em tặng."
Mặc dù Tô Mặc Ngôn chưa từng bơi lội, nhưng đồ bơi không biết đã mặc qua bao nhiêu lần.
Cô trời sinh có dáng người tốt, cũng không ngại biểu hiện ra, trong từ điển cuộc đời của Tô tiểu thư chưa từng có hai chữ khiêm tốn.
Tô Mặc Ngôn và Úc Diêu đi trong đám người, cho tới bây giờ đều không thiếu sự chú ý, một người quyến rũ, một người thanh lãnh ôn nhu, đồng dạng đều làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Cho nên, mặc dù khí chất tính cách hoàn toàn bất đồng, bởi vì một hồi tình cờ gặp gỡ, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã chú ý đến đối phương.
Trước khi các nàng gặp nhau, Tô Mặc Ngôn và Úc Diêu đều không phải là hình mẫu lý tưởng của đối phương, cảm giác tựa như một từ trường kỳ diệu, đem hai người trói lại với nhau.
Có đôi khi, xung động không phải là một chuyện xấu, tựa như Úc Diêu, luôn ràng buộc mình trong tiêu chuẩn, dần dà, ngược lại bỏ qua những gì mình thật sự muốn.
Khi Tô Mặc Ngôn thay đồ bơi xong, Úc Diêu còn chưa đi ra.
Cô đi đến ghế dài bên cạnh hồ bơi nằm xuống, gối đầu lên cánh tay nhìn ra bầu trời đêm, thoải mái thoải mái, bất tri bất giác nhắm mắt dưỡng thần.
Vài giây sau, nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng, Tô Mặc Ngôn mở mắt quay đầu lại, Úc Diêu bước một đôi chân dài đi về phía cô, chẳng qua trên người còn khoác một chiếc khăn tắm màu trắng.
Tô Mặc Ngôn xoay người, nằm nghiêng, ngẩng đầu cười với Úc Diêu.
Cười đến mức trêu người.
Úc Diêu rũ mắt xuống, ánh mắt không khỏi đảo trên người Tô Mặc Ngôn, cô thật sự hợp mặc đồ bơi, cổ, cánh tay, eo, bụng đến hai chân, đường cong duyên dáng.
Như Tô Mặc Ngôn nói, cô gầy, nhưng chỗ nên có thịt một chút cũng không ít, hơn nữa bộ ngực đẹp mắt.
"Đứng lên đi." Úc Diêu cầm lấy khăn tắm trên người mình, ném sang một bên.
Bởi vì nhìn thói quen ăn mặc bình thường của Úc Diêu, đột nhiên đổi phong cách, giống như là đột nhiên kinh hỉ, Tô Mặc Ngôn trước mắt sáng ngời, ánh mắt dừng lại trên người Úc Diêu, không dời được.
Tuy rằng Úc Diêu vẫn là khí chất trong vắng lạnh lùng như vậy, nhưng so với trong tưởng tượng của Tô Mặc Ngôn còn muốn...!Gợi cảm hơn.
Vốn không có gì, bị Tô Mặc Ngôn nhìn chằm chằm như vậy, Úc Diêu ngược lại cảm thấy có chỗ nào không đúng.
"Đứng lên." Úc Diêu lại nói với Tô Mặc Ngôn một câu.
"Ừm..." Tô Mặc Ngôn làm nũng hừ, vươn tay về phía Úc Diêu, muốn nàng kéo mình đứng dậy.
Úc Diêu bất đắc dĩ, đang khom lưng đang chuẩn bị đi kéo Tô Mặc Ngôn đứng dậy, Tô Mặc Ngôn cười ôm lấy eo Úc Diêu, kéo nàng nằm bên cạnh mình.
Úc Diêu không kịp phản ứng, Tô Mặc Ngôn đã ôm nàng, nhấc chân lên đùi nangg.
Tô Mặc ngôn không thành thật như vậy.
Lúc trước cô muốn cùng Úc Diêu bơi lội, một mặt không thuần khiết muốn thưởng thức Úc tổng một chút, mặt khác, còn có ý định quyến rũ Úc Diêu.
Khi đó, Tô Mặc Ngôn vì tới gần Úc Diêu mà đã hao tổn khổ tâm.
Úc Diêu cũng thay đổi tư thế thoải mái, mặt đối mặt gần gũi, vẫn khiến Tô Mặc Ngôn quấn quýt, "Còn muốn học hay không?"
Tô Mặc Ngôn đỡ eo Úc Diêu, thấp giọng thì thào, "Đương nhiên muốn học."
"Còn không...!Ưm..."
Tô Mặc Ngôn đã hôn qua.
Trên ghế dựa, thân thể trắng nõn thon dài của hai người ôm nhau.
Môi kề sát vào môi, nụ hôn sâu ngọt ngào đến ngấy.
Úc Diêu nắm lấy bàn tay không quy củ của Tô Mặc Ngôn vẫn luôn đặt trước ngực nàng, khẽ thở dài, "Muốn học thì nghiêm túc học."
"Dạy em bơi trước." Tô Mặc Ngôn kéo Úc Diêu đứng dậy, từ sau lưng vòng qua eo nàng, hôn lên cổ Úc Diêu, "...!Dù sao tối nay vẫn còn rất dài."
Các nàng đã lâu không phóng túng như hai ngày nay, buông bỏ tất cả công việc cùng áp lực, thời gian chỉ thuộc về hai người bọn họ, rất hưởng thụ.
Tô Mặc Ngôn không quá kiềm chế, ở cùng Tô Mặc Ngôn đã lâu, Úc Diêu cũng bị Tô Mặc Ngôn ảnh hưởng, Tô Mặc Ngôn quá giỏi gợi lên cảm giác của nàng, gợi lên sự nhiệt tình của nàng ở một số phương diện nào đó.
Úc Diêu thích bơi lội, bơi lội là một cách tập thể dục rất tốt để giảm căng thẳng.
Trong bể bơi giương lên bọt nước, lại nhìn Úc Diêu bơi lội, tư thái ưu nhã, Tô Mặc Ngôn trong lòng cảm thán, đây chính là mỹ nhân ngư năm đó trong lòng cô a, hiện tại có thể nhìn thấy thật rõ ràng.
"Xuống đây." Úc Diêu bơi đến bên cạnh Tô Mặc Ngôn, ngừng lại.
Tô Mặc Ngôn cẩn thận đi đến bên hồ bơi, ngồi xuống, sau đó thử ngâm chân vào nước, nhưng không dám đi xuống.
Ngay cả môn thể thao mạo hiểm cũng đã thử qua Tô Mặc Ngôn, lại sợ nước, là một con vịt khô thật sự.
Úc Diêu đi tới trước mặt Tô Mặc Ngôn, trên người ướt sũng treo bọt nước, "Sợ nước thì đừng học nữa."
"Muốn thử xem." Tô Mặc Ngôn cắn răng, giẫm lên bậc thang, chậm rãi xuống nước.
Úc Diêu nắm chặt tay cô, "Chậm một chút."
Tuy rằng hồ bơi không tính là sâu, nhưng Tô Mặc Ngôn sau mười tuổi chưa từng xuống nước,