- Dạ Lyyyyy!!!!! Cứu mình với!!!!!
- Cậu lại đắc tội với ai rồi đúng không nên mới chạy đi tìm mình. - Dạ Ly cười trừ nhìn Nhan Tiếu bằng ánh mắt như muốn nói tự làm tự chịu* Từ rừ để chj Nhan Tiếu nói xong đã chứ, làm gì mà gay cấn vậy*
- Tớ không đắc tội với ai cả, chỉ tại tên Nam Hiền gài tớ nên tớ mới gọi điện cho Tiểu Mộc. Bảo hai người ấy năm sau cưới à. Thế là cậu ấy nổi điên lên, tắt điện thoại. Tớ sợ hôm nay đến lớp cậu ấy băm tớ thành trăm mảnh mất. - Nhan Tiếu khóc lóc kể lể.
- Cô ngốc à lại bị Nam Huyền lừa nữa sao. Lần nào cậu cũng bị cậu ấy lừa, sao không động não một tí đi. Thôi được rồi, lần này là cậu bị Nam Huyền lừa nên tớ sẽ bảo về cậu trước mặt Tiểu Mộc. - Dạ Ly thở dài nhìn Nhan Tiếu rồi hứa.
- Oaaaaaa!!!!. Cậu thật là tuyệt vời Dạ Ly, tớ yêu cậu chết mất
Nhan Tiếu nhảy chồm lên quàng tay qua cổ Dạ Ly ôm chặt. Rồi hôn vào má một cái chụt. Dạ Ly giật mình... à nhầm là cả lớp giật mình mới đúng. Dạ Ly đỏ bừng mặt vội vã đẩy Nhan Tiếu ra nhưng không kịp, Tiểu Mộc và Nam Huyền đã đứng bên cạnh. Nam Huyền cười trừ nhìn Dạ Ly như muốn nói gì đó.
- Chúc mừng cậu mau hốt Nhan Tiếu về nhà đi rồi nhường Tiểu Mộc cho tui nhaaaa!!!!
Nam Huyền nói đểu một câu làm Dạ Ly mặt mày không biết nói gì thêm còn Nhan Tiếu thì cười tủm tỉm, mặt mày tươi sáng * Đương nhiên thôi, Nhan Tiếu thích Dạ Ly mà*
Tiểu Mộc thấy Nhan tiếu hun được Dạ Ly thì trong lòng chúc mừng cô bạn ráo riết và không muốn trách tội Nhan Tiếu nữa nhưng bỗng nhớ ra một chuyện gì đó. Tiểu Mộc nhanh chóng về