- Gì cơ...? Nó như không tin vào tai mình
- Ryn, em đồng ý làm bạn gái của anh nhé? Hắn vẫn kiên nhẫn nói lại một lần nữa với nó.
Đây là lời tỏ tình đầu tiên trong đời hắn, nếu với tính cách trước kia của hắn mà nó lại chậm chạp như vậy thì hắn sẽ liền dứt áo bỏ đi như chưa nói gì rồi.
Nhưng lần này thì khác, nó đã thay đổi hắn, khiến hẵn có thể chịu đựng, nhẫn nại hơn rất nhiều lần!
Thấy hắn như vậy nó càng không cam lòng nói..
- Tôi sắp phải kết hôn với người khác rồi..!
- Em làm bạn gái của anh đi rồi mình kết hôn với nhau, nhà họ Dương ít nhiều gì cũng cũng hơn nhà họ Cố đó nên chắc ba mẹ em sẽ không phản đối đâu! Rồi sau này...nếu em cảm thấy không hạnh phúc và tìm được một nửa thật sự của mình...em có thể đề nghị ly hôn...anh nhất định sẽ cho em được tự do..! Nhưng nhà em vẫn sẽ luôn có vốn đầu tư ổn định! Nói đến đây mắt hắn liền có chút long lanh rồi lại nhanh chóng biến mất, hắn không muốn nó phải suy nghĩ nhiều.
Nghe hắn nói xong nó càng bất ngờ hơn nữa, lòng không khỏi dấy lên một cảm giác chua xót! Hắn chấp nhận hi sinh và đánh đổi hạnh phúc của đời mình chỉ để cứu nó thoát khỏi hợp đồng tình yêu mà ba mẹ nó đã đưa ra.
Không tranh dành cho mình bất cứ thứ gì cả! Tất cả từng câu từng chữ hắn nói và từng thứ hắn làm...đều là vì nó! Chỉ vì muốn nó được tự do, hạnh phúc! Mặc dù hạnh phúc của nó có thể không có hắn..nhưng chỉ cần có thể làm cho nó điều gì hắn cũng không hề từ chối! Thì ra...điều mà Kai không nói ra được với nó, chính là như vậy sao? Nó thật sự có chút xúc động rồi! Mắt nó ngân ngấn lệ, hắn thấy vậy liền sợ nó khóc mà đứng dậy di chuyển qua ghế bên cạnh nó ngồi mà ôm lấy mặt nó dự định nước mắt nó chực trào thì hắn sẽ gạt đi ngay! Điều gì đã khiến hắn yêu nó nhiều tới vậy? Nó không kìm được nữa liền nhào luôn vào lòng hắn mà khóc không ngừng nói:
- Em đồng ý! Em đồng ý!
Hắn nghe vậy liền mỉm cười, đưa tay lên xoa đầu nó và thở phào nhẹ nhõm.
- Được rồi! Có anh ở đây, đừng khóc! Hắn dịu dàng nói.
Nó nghe vậy càng khóc to hơn làm hắn bất lực không thể nói gì thêm, chỉ ngồi yên đó làm chỗ dựa cho nó.
Đến khi nó khóc đã rồi, thì mới ngước đôi mắt ướt nhẹp lên nhìn hắn, hắn mỉm cười rồi lau đi giọt lệ vẫn còn vươn trên mắt nó rồi nói:
- Người gì mà khóc xấu thế này!
Nó nghe vậy liền phì cười, hi vọng là...nó sẽ chọn đúng người!
- Về thưa chuyện lại với ba mẹ em đi, ba ngày nữa anh sẽ qua đó chào hỏi rồi định ngày đưa em về có được không? Hắn nhìn nó ánh mắt cực kì