- Được rồi! Đây là hạnh phúc cả đời của con, ba mẹ sẽ không cấm cản! Nghĩ rồi ba nó ôn tồn nói.
- Vậy còn...nhà họ Cố thì sao ạ? Nó nhìn ba nó ánh mắt có chút dò hỏi
- Để ba chọn dịp rồi trả lời lại với ông ấy, con đừng lo!
- Để con đi với ba! Nó nhìn ông rồi kiên định nói, đây là lỗi lầm của nó thì nó phải chịu trách nhiệm, không thể đẩy hết lên đầu ba mẹ nó được!
- Không cần đâu ba giải quyết được! Con cứ yên tâm chuẩn bị cho hôn sự của mình đi! Ba nó nói xong cũng đứng dậy đi nên nó cũng không kịp nói thêm câu nào đành đứng dậy và đi lên phòng.
Gin và Xu nãy giờ ở sau bếp cũng đã nghe được toàn bộ câu chuyện.
Hai cô liền đi lên lầu theo nó và hỏi:
- Ryn, cậu quyết định như vậy thật sao? Vào phòng Gin liền hỏi nó.
- Phải, tớ đã quyết định rồi! Nó nhìn cô thẳng thắn đáp.
- Đây là chuyện chung thân đại sự, cậu đã suy nghĩ kĩ chưa? Xu vẫn kéo tay nó lại hỏi thêm một lần nữa.
- Được rồi tớ biết là hai cậu đang lo cho tớ! Nhưng thật sự là tớ không còn lựa chọn nào khác! Ít ra tớ biết Ken cũng yêu thương tớ...vẫn đỡ hơn là lấy một người mà mình không hề quen biết! Gương mặt nó ánh lên vẻ ủ rủ nói.
Hai cô thấy vậy thì cũng liền hiểu ý nó và nói:
- Thôi được, dù cậu chọn lựa thế nào bọn tớ vẫn sẽ ủng hộ cậu!
Nghe vậy nó liền ôm hai cô và không ngừng nói cảm ơn...nó thật sự may mắn khi có được hai người bạn tri kỉ này!
Tối ngày hôm đó ba nó đã hẹn với Cố tổng gặp mặt tại một nhà hàng gần đó để giải trình về việc hôn sự của nó.
Ông có chút dè dặt nói:
- Mong Cố tổng thông cảm! Con bé My nhà tôi đã có ý trung nhân rồi nên không thể tiếp nhận hôn sự với nhà họ Cố được, rất lấy làm tiếc!
Cố tổng nghe vậy thì gương mặt liền chuyển sang lãnh đạm nói:
- Vậy sao? Chứ không phải ông đã tìm được mối làm ăn khác ngon hơn tôi à?
- Xin Cố tổng đừng hiểu lầm! Thật sự là người mà con bé thương yêu nên tôi chỉ muốn con gái mình được hạnh phúc nhất có thể! Ba nó ra sức giải thích.
- Được rồi, ông không phải giải thích đâu.
Tôi đã cho con bé thời gian suy nghĩ nên đương nhiên tôi cũng sẽ tôn trọng quyết định của nó.
Nhưng tôi muốn nhắc nhở ông một điều...Lũ cáo già nhà họ Dương không dễ nuốt đâu! Ông cứ chờ mà xem, cũng đừng quá vội mừng! Nói xong ông liền đứng dậy hừ lạnh rồi bỏ đi về.
Ba nó cũng không kịp nói gì thêm chỉ biết thở dài ngao ngán rồi lắc đầu.
Ông biết chứ, đều là dân trong giới kinh doanh có ai mà không biết thế lực của Dương