Bìa quyển sách tầm thường không có gì lạ, không có chữ, thoạt nhìn các trang bên trong là sổ sách bình thường, liệt kê lần lượt từng giao dịch qua lại, con số trong cột tiền rất lớn, suy xét đến Kim Quang Dao ở Lan Lăng Kim thị là tay hòm chìa khoá, là người đứng thứ hai trên thực tế, mức giao dịch này cũng không phải là bất thường, kỳ quái chính là, thời gian giao dịch ghi trên sổ, lại có dấu vết sớm nhất từ mấy năm trước, cách rất xa lúc gã bước lên vị trí này.
Bấm tay tính toán, giao dịch đầu tiên còn trước cả Xạ Nhật Chi Chinh, sau đó đứt quãng, liên tục đến gần đây, vẫn luôn có ghi chép.
Đầu ngón tay Lam Hi Thần lướt qua chữ viết nhỏ nhắn đoan trang thanh tú, chữ giống như người, Kim Quang Dao đặt bút cũng không phóng khoáng như nam tử bình thường, thậm chí rơi xuống vài phần bình thường không đặc sắc không phô trương, càng giống như là phong cách của nữ tử khuê các, khiêm tốn và bình thản, cũng không có bất kỳ ý tứ khoe khoang gì, làm như đang nói, đang viết ra một chuyện, bất kỳ lúc nào sử dụng, cũng tràn đầy tinh lực, còn giống như chưa dùng hết sức.
Đây cũng là một trong những chi tiết nhỏ của Kim Quang Dao mà hắn thích, Tam đệ của hắn luôn là người toàn tâm toàn ý muốn làm được việc, không bao giờ nhằm khoe ra trước mọi người, cũng không phải nhằm tranh công như những kẻ bề trên khác.
Lam Hi Thần suy nghĩ lan man mấy chuyện linh tinh này, cảm giác được hơi thở khẩn trương giống như kim châm bén nhọn của Kim Quang Dao quanh quẩn bên người, hắn hồi thần lại, tiếp tục xem.
Đối với một giao dịch mà nói, thứ quan trọng nhất không gì bằng hàng hoá giao dịch, Lam Hi Thần quét qua từng hàng một, sự kinh ngạc nghi ngờ trong lòng càng sâu hơn.
Cột hàng hoá ghi chép, lại là tên của tổ tiên các đời Kim thị!
Nội dung quỷ dị đến như vậy, nghĩ đến mặc dù là Kim Quang Dao, cũng không biện giải ra được lời nói dối không kẽ hở, nhưng gã im lặng không nói gì, ánh mắt thật cẩn thận hơi dao động trên mặt Lam Hi Thần, có lẽ là lẳng lặng xem Lam Hi Thần có thể tự tìm ra chân tướng hay không.
Dư quang Lam Hi Thần thoáng nhìn《Kim thị gia phả》, liên tưởng đến những câu nói đề cập hành vi trộm mộ, cổ tay ghìm xuống, "....!A Dao, ngươi là đang mua bán đồ vật bồi táng của tổ tiên chính mình sao?"
Kim Quang Dao nói: "Nhị ca tâm tư nhạy bén, suy đoán này đã rất gần chân tướng rồi.
Làm tông chủ Lam thị, ta nghĩ Nhị ca cũng có nghe nói, vật quý giá nhất của Kim thị, đều không phải là những đồ vật bồi táng kia, mà chính là chìa khoá cho sự phát tài thịnh vượng của gia tộc Kim thị năm đó – quan tài không mục rữa".
Trước khi dùng thân phận gián điệp tự tay đâm chết Ôn Nhược Hàn trong Xạ Nhật Chi Chinh, Kim Quang Dao từng ở Lan Lăng một thời gian, lúc ấy gã không quyền không thế, đi đến đâu cũng bị xem thường vì xuất thân của mình.
Nhưng gã tâm tư nhạy bén, nhanh nhẹn khôn khéo trong đám người, dựa vào một thân bản lĩnh này, khiến gã âm thầm thăm dò được không ít bí mật của gia tộc, trong số những truyền thuyết đa dạng phong phú đó, gã đặc biệt sinh ra hứng thú đối với cây Giao Hoạn và quan tài không mục rữa, liền bắt đầu nghĩ ra mọi cách để tìm hiểu lịch sử và gia phả của gia tộc Kim thị, đọc từng thứ một.
Mấy thứ này tuy bảo quản rất nghiêm ngặt, nhưng hiếm khi có ai hỏi thăm, chỉ vì nội dung buồn tẻ dài dòng, phần lớn là sự tích của người đời trước được khoác lác, thần thánh hoá tô điểm thêm cho đẹp, con cháu trong tộc vì ứng phó với các bài kiểm tra, gặm hết một cuốn lịch sử dân tộc súc tích được biên soạn và sàng lọc đã là công đức viên mãn, căn bản sẽ không có ai tốn công sức đọc lại bản gốc vừa dài vừa thúi kia.
Nhưng mà Kim Quang Dao chính là một ngoại lệ có sự kiên nhẫn cực kỳ đó, từ những bản ghi chép xa xưa đó, gã không chỉ tìm ra bản ghi chép chính xác chỗ cây Giao Hoạn, hơn nữa còn giải mã được ngôn ngữ bí mật của bổn môn ghi lại vị trí lăng mộ của các đời tổ tiên.
Quan tài không mục rữa của Kim thị, hơn trăm năm nay cũng có cung cấp cho một vài thế gia đại tộc, Lam thị là một trong số đó, chỉ là do yêu cầu của Kim thị, bí mật này thường chỉ có gia chủ trong tộc biết.
Bởi vì gỗ đó cực kỳ quý hiếm, mười hai năm mới chế tạo được một cái, hầu hết các gia tộc môn phái nhỏ, đương nhiên không có duyên với loại quan tài thần kỳ này, không chỉ khó có thể nhìn thấy, thậm chí còn chưa từng nghe qua.
Kim Quang Dao biết được tất cả những việc này, giống như một đứa nhỏ nghèo khó bỗng nhiên trộm thấy được sự tồn tại của núi vàng, có được nguồn tài phú này, nhờ vậy mọi cánh cửa khó mở đều có thể mở ra được.
Vì thế gã âm thầm ra tay tìm kiếm một lăng mộ tổ tiên có niên đại xa xưa, không còn ai trông coi, khai quật quan tài không mục rữa ra tới, bán giá thấp cho những gia tộc nghèo vốn không có duyên với loại quan tài đó, do đó tích luỹ được một lượng tài sản ban đầu phong phú.
Những giao dịch âm thầm này, cho đến hôm nay, vẫn duy nhất cung cấp đầy đủ tiền bạc cho kho vàng nhỏ của gã, trải phẳng mọi con đường đi đến các nơi cho gã.
Lam Hi Thần lần lượt lướt qua tên của các bên giao dịch trên sổ sách, các gia tộc này hắn đều đã từng nghe thấy, một số trong đó là công khai ủng hộ Kim Quang Dao, một số khác thì thái độ không rõ.
Nghe giọng điệu bình tĩnh của Kim Quang Dao nói thẳng thắn mọi chuyện với hắn, Lam Hi Thần thở dài một hơi, trong nhất thời cũng không biết đánh giá như thế nào.
Bàn tay nắm thanh nhuyễn kiếm của Kim Quang Dao một khắc cũng không lơi lỏng, mở miệng lại là giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ: "Chuyện này đóng cửa lại chính là việc riêng của nhà ta, không liên quan đến Nhị ca, mong rằng Nhị ca có thể thay ta giữ bí mật này".
Lam Hi Thần nói: "A Dao, ta biết ngươi nhiều năm qua ở Kim Lân Đài mỗi bước đi đều khó khăn, chịu nhiều gian khổ, có đôi khi không tránh khỏi muốn đi trên con đường nhẹ nhàng, nhưng mọi thứ đều đã qua, ngươi hôm nay, thật ra không cần thiết phải làm ra việc khinh nhờn tổ tiên, đại nghịch bất đạo như thế nào, sau này nhược điểm rơi vào tay người khác, thân bại danh liệt.
Nếu ngươi đồng ý với ta từ đây trở về con đường ngay, thì việc này ta im lặng không nhắc tới".
Lam Hi Thần cũng không phải có tính tình cương trực thà gãy chứ không chịu bẻ cong như Nhiếp Minh Quyết, trong mắt không chịu được nửa hạt cát, hắn biết con người sẽ dao động vì lợi ích, nếu muốn công việc hoàn thành, không thể thiếu một lượng tiền của thật lớn để bôi trơn hối lộ, trên Kim Lân Đài người quỷ rắn rết cùng múa may, người thế đơn lực mỏng, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng không còn một mảnh xương, nếu mọi chuyện theo nề nếp, bó tay bó chân, với xuất thân của Kim Quang Dao, tuyệt đối không thể leo lên tới vị trí hôm nay.
Kim Quang Dao biết nghe lời phải nói: "Được, nghe theo Nhị ca".
Việc làm này của Kim Quang Dao dù sao cũng đáng xấu hổ, theo như lời gã, vốn chính là chuyện trong