"...!Cũng không coi là biết sớm, sau khi tôi tỉnh lại không lâu thì đi tra xét cô ta, cô ta thật đúng là không uổng phí tôi mất nhiều công sức như vậy, nội dung cực kỳ đặc sắc bùng nổ”
Thời Ngọc Minh rất mẫn cảm mà bắt được một từ: “Anh tỉnh lại?”
Tiên Sinh dừng lại mấy giây.
Sau đó “Ừ” một tiếng: “Tôi tỉnh lại”
Tiên Sinh đưa đến dưới lầu chỗ cô thuê phòng, nhẹ nhàng nói: “Ngọc Minh, em lên nghỉ ngơi trước đi, má Phúc cũng đã làm cơm nước xong xuôi, buổi tối tôi sẽ đến.”
Thời Ngọc Minh sờ sờ khăn che trên mặt, ngoan ngoãn gật đầu: “Được.”
Mùi nước hoa Mancera đột nhiên nồng thêm một chút, sau đó có cảm giác mặt của mình nhẹ nhàng bị cầm, nụ hôn của anh như hình với bóng, mổ lên môi có một cái: “Chờ anh”
"...!Da."
Tiên Sinh hôn rất khắc chế, nhưng Thời Ngọc Minh có thể cảm giác được tâm tình của anh rất mãnh liệt.
Lúc lâu sau, Tiên Sinh mới chủ động giúp cô đẩy cửa xe ra, sau đó ôm cô: “Có đôi khi anh thật hy vọng, mỗi ngày chỉ có buổi tối thì tốt biết bao, chúng ta cũng không cần mỗi lần đều chia lìa như vậy?
Thời Ngọc Minh hôn nhẹ lại anh một cái: “Không phải anh nói chờ anh làm xong tất cả mọi thứ sẽ thẳng thắn gặp em sao?”
“Không sai”
“Cho nên, chúng ta sẽ không chia lìa”
“Thế nhưng Tiên Sinh, anh có thể nhanh nhanh một chút không? Em sợ em...”
Cô sợ bệnh ung thư của cô sẽ lại tái phát.
Cô càng sợ, không đợi đến ngày Tiên Sinh thẳng thắn thành khẩn gặp cô, cô đã phải ra đi trước.
Tiên Sinh ôm cô càng chặt thêm chút: “Anh nhất định làm nhanh thôi.”
Thời Ngọc Minh đẩy cửa xe ra xuống xe, bởi vì ánh mắt bị che, cô không dám đi loạn, chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi.
Mãi đến khi nghe được xe phía sau lái đi, cô mới đưa tau lấy khăn che mắt xuống.
Về đến nhà, quả nhiên má Phúc đã chuẩn bị xong cơm nước, bốn món ăn một món canh, đều là đồ cô thích ăn.
“Cô Thời, hôm nay Tiên Sinh vội vàng dặn dò, vốn nói đã mua xong nguyên liệu nấu ăn đặt ở trong nhà để tôi về nhà trước, về sau lại nhờ tôi giúp cô nấu cơm nên tôi cũng vội vàng...”
Thời Ngọc Minh cũng áy náy: “Xin lỗi má Phúc, làm cô chạy đi chạy lại rồi”
“Không sao không sao, Tiên Sinh cho tôi tiền lương cao mà, cao hơn gấp mười lần so với làm giúp việc ở chỗ khác đấy! Hơn nữa cháu cùng Tiên Sinh đều dễ nói chuyện như vậy, bọn nhỏ cũng thật biết điều, công việc này đốt đèn lồng tìm khắp nơi cũng không được đấy”
Thời Ngọc Minh hỏi: “Bọn nhỏ đâu ạ?”
“À, cậu nhóc Thời Dương này, đừng thấy tuổi còn nhỏ nhưng thật sự làm anh trai rất có dáng vẻ nhé, xế chiều hôm nay vừa cho em gái uống sữa vừa chơi đồ chơi cùng em gái, một cậu bé trai có thể cẩn thận tỉ mỉ như thế, thực sự rất hiếm có, vừa nhìn chính là di truyền gien của Tiên Sinh, là một người đàn ông tốt biết săn sóc gia đình”
Thời Ngọc Minh cười gượng hai tiếng, “Cháu đi gọi nó ra ăn cơm”
Trong phòng trẻ con, Thời Dương ghé