Reng reng reng...!
Chuông điện thoại vang lên.
Cuối cùng anh vẫn không thể đợi được câu trả lời của cô.
Thôi vậy, chỉ cần mau chóng giải quyết chuyện bên này, đợi khi ra nước ngoài, mọi thứ ở đây đều sẽ phủ bụi, đến lúc đó thì sẽ có thể yên tâm nắm tay ở bên cô cả đời.
"Alo?"
"Ông chủ! Đã tìm được chiếc xe gây ra vụ tai nạn xe cộ sáu năm trước rồi!"
Phong Đình Quân toàn thân chấn động: "Tôi biết rồi, lát nữa tôi gọi lại cho cậu."
Nói xong anh cúp điện thoại.
"Là chuyện công việc à?"
"...!Ừ" Phong Đình Quân nói: "Đi thôi, anh đưa em về nhà trước, sau đó phải đi ra ngoài một chuyến, xử lý một vài chuyện"
Thời Ngọc Minh ngoan ngoãn gật đầu, có điều vẫn hơi nuối tiếc, tối nay anh lại không thể ăn cơm ở nhà.
Tận mắt nhìn thấy cô bước vào cửa nhà, dặn dò cô nghỉ ngơi sớm một chút không cần chờ mình, Phong Đình Quân nhanh chóng xuống lầu lái xe rời đi, Minh Kiệt đã gửi định vị cho anh, anh gần như là đi thẳng một mạch nhanh như tia chớp chạy tới nhà máy xử lý những chiếc xe cũ hỏng ở một vùng ngoại ô vắng vẻ.
Minh Kiệt đã đợi được một lúc: “Ông chủ"
"Ừ, đã tìm được cả hai chiếc xe rồi à?"
"Đã tìm được cả rồi, ở ngay đằng kia thôi, để tôi dẫn anh tới".
Cái nhà máy xử lý những chiếc xe cũ hỏng này rõ ràng đã lâu lắm rồi không có ai dọn dẹp, toàn bộ khu xưởng đều mọc đầy cỏ dại, những chiếc xe hỏng hóc chất đống lung tung xung quanh, đấm rêu và dương xỉ phủ trên mấy linh kiện động cơ cũng đã mọc dài ra rồi.
Minh Kiệt dẫn anh đi qua bảy khúc ngoặt tám khúc rẽ, cuối cùng ở bên trong một nơi hẻo lánh vô cùng bí ẩn tìm được hai chiếc xe Range Rover đã bị biến dạng méo mó từ lâu.
"Tôi đã thông báo với người của cửa hàng 4S, bọn họ đang trên đường tới đây, đến lúc đó thì có thể tiến hành giám định, xác định nguyên nhân thật sự khiến chiếc xe xảy ra tai nạn xe cộ."
Phong Đình Quân gật nhẹ đầu: "Cậu vất vả rồi"
Có thể tìm được nơi như này, hơn nữa còn không có ai quản lý, thật sự là chẳng khác gì mò kim đáy biển.
Minh Kiệt lại nói: "Ông chủ, không phải tôi tìm được"
Phong Đình Quân bỗng nhiên nhíu mày: "Không phải cậu? Vậy thì là ai?"
"Là...!Ông cụ Hình" Minh Kiệt nói: "Buổi sáng hôm nay điện thoại di động của tôi đột nhiên nhận được một tin nhắn, nói cho biết tôi hai chiếc xe này đang ở đây, tôi gọi lại, đổi phương nói anh ta là thư ký của ông cụ Hình, còn nói..."
"Còn nói cái gì nữa?"
"Còn nói đây coi như là một phần quà nhận họ hàng mà ông cụ Hình tặng cho anh, mặc dù ông ấy không phải bố ruột của anh, nhưng cũng đã đối xử với anh như con ruột, hi vọng một ngày nào đó anh có thể biết ơn mà báo đáp"
Sắc mặt Phong Đình Quân sa sầm xuống.
Vẻ mặt Minh Kiệt cũng lúng túng: "Ông chủ, xem ra ông cụ Hình không chịu buông tay, ông ấy tìm người thừa kế nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng tìm được anh, năm nay ông ấy đã hơn bảy mươi tuổi, chỉ sợ là không còn thời gian đi tìm người kế nghiệp khác nữa, cho nên...!Tình thế bắt buộc rồi"
"Ừ, tôi biết."
"Thư ký của ông cụ Hình còn bảo tôi chuyển lời cho anh, thứ ông cụ yêu thích không phải tiền và công ty, ông ấy cũng không thiếu, ông ấy đã chờ anh sáu năm, nếu như anh muốn bỏ mặc hết mà rời đi, ông ấy sẽ không đồng ý".
Ánh mắt Phong Đình Quân bất chợt trở nên lạnh lùng: "Ông ta muốn làm cái gì?"
"Anh ta nói, ông ấy sẽ không làm tổn thương anh, nhưng mà vẫn sẽ chặt đứt những chuyện khiến anh phân tâm kia đi, hoặc là...!Một người."
Trái tim Phong Đình Quân bỗng nhiên chùng xuống.
"Ông chủ, hay là anh suy nghĩ lại một chút đi, lỡ như chọc giận ông cụ Hình, khi đó chỉ sợ cô chủ...!Ông cụ Hình lúc còn trẻ từng làm gì, có lẽ trong lòng anh cũng biết rõ, ông ấy muốn khiến một người biến mất quá đơn giản."
Phong Đình Quân không lên tiếng.
Minh Kiệt cũng không biết nói tiếp như thế nào, há miệng, cuối cùng vẫn không thốt ra được một chữ nào.
Hai mươi phút sau, Kiên của cửa hàng 4S dẫn theo mấy đồng nghiệp giám định sự cố cùng đi tới.
"Tổng giám đốc Phong"
"Ừ, đi xem xe một chút đi."
Trước đó Minh Kiệt đã nói qua tình huống với Kiên, Kiên vừa đến đã lập tức cùng các đồng nghiệp tụm lại thuần thục bắt đầu công việc.
Chỉ là hai chiếc xe này đã được vứt ở đây sáu năm rồi, toàn bộ thân xe đều đã bị rỉ sét ăn mòn, mà lại vì để tiết kiệm diện tích, phía trên còn bị mấy chiếc xe cũ hỏng khác đè ép lên, cả chiếc xe đều đã biến dạng, muốn làm giám định chính xác vô cùng khó khăn.
Trong lòng Phong Đình Quân cũng hiểu rõ, anh hỏi: "Có tiến triển gì không?"
Kiên gãi đầu một cái, có chút bối rối: "Tổng giám đốc Phong, tình trạng hai chiếc xe này đều quá tệ, chưa chắc có thể giám định được, còn phải xem tình hình cụ thể, có lẽ cần khoảng một tuần mới có thể cho ra kết quả."
"...!Ừ, cố gắng hết sức đi, nếu như có thể cho