“Cuộc họp tới đây kết thúc, đưa cho tôi bản kế hoạch trước tuần sau, tan họp.
”
Tập đoàn Phong Khởi tựa hồ mãi mãi giống như một nồi áp suất, khiến cho người ta hít thở không thông.
Phong Đình Quân đứng dậy đi ra phòng họp, bực bội nới lỏng cà vạt.
Không biết vì cái gì, hôm nay anh luôn cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái.
Nhớ tới tối hôm qua chú Hình bảo anh tới bệnh viện để kiểm tra lại, anh nghĩ một chút, vẫn quyết định đi một chuyến.
Bác sĩ cầm kết quả kiểm tra sức khoẻ của anh cẩn thận xem xét, biểu lộ thật sự lo nghĩ: “…tổng giám đốc Phong, có phải trước giờ anh đã dùng thuốc ngủ liều lượng cao?”
“Đúng.
”
“Tôi nhìn trường hợp bệnh án của anh, tiền sử bị rối loạn cảm xúc lưỡng cực, có phải trong thời điểm phát tác chứng bệnh đã sử dụng thuốc không?”
Anh gật đầu một cái: “Lúc đó…tự sát mấy lần.
”
Bác sĩ mở to hai mắt nhìn: “Mấy lần?”
“Bốn năm lần gì đó, không nhớ rõ lắm.
Hơn nữa về sau tôi gặp vấn đề rất nghiêm trọng với giấc ngủ, căn bản ngủ không yên, luôn phải dựa vào thuốc ngủ, càng về sau liều lượng càng lúc càng cao, hiện tại tình trạng cũng như vậy, tôi đã đổi nhiều loại thuốc ngủ, nhưng mà hiệu quả càng ngày càng kém.
”
Bác sĩ thở dài rồi miễn cưỡng gật đầu: “Có thể đây cũng là một liệu pháp thay thế chữa trị không tồi, nhưng anh cũng phải chăm sóc tốt bản thân, các chỉ số cơ thể của anh không có vấn đề gì, có điều vẫn phải chú ý.
”
“Được.
” Mang theo kết quả xét nghiệm, Phong Đình Quân vốn dĩ định lái xe về công ty.
Thế nhưng lại nhận được điện thoại của Chu Dương: “Tổng giám đốc Phong, tôi vừa mới thấy cô Ngô xuất phát đi thử áo cưới.
”
“Được, anh tiếp tục theo dõi đi.
”
“Thế nhưng tổng giám đốc Phong…”
Chu Dương muốn nói lại thôi.
“Có lời gì cứ nói thẳng.
”
Chu Dương cắn răng, ngữ khí có chút khó nói: “Người lái xe, là…”
“Là ai?”
“…Thời Ngọc Minh.
”
Tay trái đang cầm lái của anh đột nhiên siết chặt, đau đớn kịch liệt trong nháy mắt ập tới.
Chú Hình nói, cánh tay trái của anh bị thương trong vụ tai nạn xe cộ kia, rất nghiêm trọng, nửa đời sau có thể sẽ có di chứng.
Không thể xách vật nặng, không thể dùng lực, đến những ngày mưa không khí ẩm còn đau đến không nhịn được.
Vậy nhưng cơn đau trên cánh tay cũng không bằng nỗi thống khổ trong lòng.
“…hôm nay tôi căn bản đều ở bên trong khách sạn Dung Thành theo rất sát cô Ngô, đột nhiên lại gặp cô ấy ở trong thang máy, về sau không biết vì cái gì, người đưa cô Ngô đi đến tiệm áo cưới cũng là cô ấy.
Tổng giám đốc Phong, cô Ngô này…Có phải là Thời Ngọc Minh cố ý đưa đến bên cạnh anh hay không? Công ty nhà cô ấy gần nhất hoạt động rất tốt, đưa ra giá thấp cướp đi của chúng ta không ít khách hàng, chỉ sợ cô Ngô này là tai mắt của cô ấy…”
“Không đâu.
” Phong Đình Quân cười lạnh một tiếng: “Lòng dạ cô ấy không thâm sâu như thế, tôi với cô ấy cùng nhau lớn lên, cô ấy có bao nhiêu tâm tư, tôi đều rất rõ.
”
“Tổng giám đốc Phong, anh quên lời của ông cụ Hình rồi sao, người phụ nữ, am hiểu nhất chính là ngụy trang, Cố Quân Nhi chính là như vậy! Hơn nữa trước đây cô ấy đã từng bỏ rơi anh một lần…”
Phong Đình Quân nhướng mày: “Trước đây? Sự tình khi đó tôi đã nắm rõ rồi, cô ấy không biết gì về vụ tai nạn xe, cô ấy ra nước ngoài chỉ để sinh Dương.
”
Chu Dương vội vàng nói: “Lần đó không thể trách cô ấy, thế nhưng sau đó cô ấy lại một lần…”
Phong Đình Quân nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: “Được rồi, cậu tiếp tục theo dõi Ngô tiểu thư cho tốt, những chuyện khác trong lòng tôi có tính toán.
”
“Vâng.
”
“Đúng rồi, cậu còn nhớ cô Ngô tên đầy đủ là gì không?”
Chu Dương dừng một chút, bật cười: “Biết, tên là Ngô Mẫn Mẫn.
”
“Ngô Mẫn Mẫn…được rồi, tôi biết rồi, cậu gửi cho tôi địa chỉ cửa hàng váy cưới mà Ngô Mẫn Mẫn đến.
”
Cúp điện thoại, anh lái khởi động xe, lái tới địa chỉ vừa nhận được.
*
“Bộ này thế nào? Hay bộ vừa