Hôm nay khách mời đến nhiều hơn so với dự tỉnh.
Thời Ngọc Minh tìm một hồi lâu mới tìm được Thẩm Như Ý và Lục Hào ở trong một
góc của sảnh.
Lúc cô đi đến thì chợt nghe được Thẩm Như Ý đang ở cáu kỉnh: “Không được, em
nói không được thì là không được, bệnh ung thư của Ngọc Minh hiện tại chỉ là tạm
thời cắt bỏ chỗ ung thư thôi, về sau còn không biết rốt cuộc sẽ như thế nào! Cô ấy
mấy năm ở bên cạnh Phong Đình Quân chịu bao nhiêu là khổ cực! Nói không
chừng cái bệnh đó chính là do Phong Đình Quân làm cho tức mà sinh ra đấy! Em
tuyệt đối không có đồng ý chuyện này!”
Lục Hào đang muốn nói chuyện thì thấy được Thời Ngọc Minh, nên kìm lại, vuốt
cằm: “Cô Thời.” N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho.c0m
Thời Ngọc Minh mỉm cười coi như đáp trả anh ta: “Chuyện vừa rồi ít nhiều cũng
nhờ tổng giám đốc Lục hỗ trợ giải vây, thật sự cảm ơn rất nhiều.”
Thẩm Như Ý không đồng ý rồi, mặt giận phình lên như quả bóng vậy: “Cậu cảm ơn
anh ta làm gì! Cậu biết anh ta có ý định gì không? Anh ta muốn ghép đôi cậu và
Phong Đình Quân đấy!”
Lục Hào thực sự đau đầu: “Tôi không có ý nhất định phải các người quay về bên
nhau, tôi chỉ là cảm thấy cô Thời có thể tiếp xúc với Đình Quân nhiều hơn nữa, ít
nhất cho anh ta một cơ hội, sau đó mới ra quyết định.”
“Cám ơn anh, tổng giám đốc Lục, nhưng thật sự không cần đâu.” Thời Ngọc Minh
cười nhạt: “Anh là bạn của tiên sinh, còn là người duy nhất biết được chuyện của
tôi và tiên sinh, hiện tại anh muốn tôi và Phong Đình Quận hợp lại, tôi có thể lý
giải đó là ý của tiên sinh hay không? Là anh ta bảo anh nói như vậy với tôi sao?”
Lục Hào phủ nhận: “Không, tiên sinh không nói gì với tôi cả.”
“Vậy nói cách khác, đây là suy nghĩ cá nhân của tổng giám đốc Lục rồi, đúng
không?”
“… Tuy rằng là suy nghĩ cá nhân của tôi, nhưng điểm xuất phát của tôi cũng là hy
vọng người tốt có thể được đền đáp.”
Thời Ngọc Minh nở nụ cười: “Mặc kệ có phải ý của tiên sinh hay không, con đường
sau này của tôi, tôi muốn tự mình quyết định.”
Lục Hào đã hiểu, gật gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
“Tôi hiện tại cũng chỉ nghĩ muốn chăm sóc thật tốt cho bọn nhỏ, cho Tiên Thúy
làm phẫu thuật, cố gắng xử lý tốt chuyện trong công ty thôi.
Vấn đề tình cảm tôi
không muốn nghĩ đến nữa, tiên sinh cho tôi một ký ức tươi đẹp như vậy cũng đủ
chống đỡ cho tôi vượt qua khó khăn vài chục năm tiếp theo rồi.”
Lục Hào có chút buồn bã, ngay sau đó lại có chút thổn thức: “Có khi tôi thật sự
mâu thuẫn, cảm giác một mình giữ kín bí mật thật sự rất đau khổ.”
“Bí mật có liên quan đến tiên sinh sao?”
“Đúng vậy.”
“Tổng giám đốc Lục nếu ngày nào đó muốn nói, tôi đây sẽ chăm chú lắng nghe.
Nếu vẫn không muốn nói, tôi đây cũng sẽ không chủ động hỏi, đều tùy anh.”
Lục Hào cười khổ: “Để tôi suy nghĩ thêm nữa.”
“Các người đang nói cái gì mà lộn xộn thế, tôi một chữ đều nghe không hiểu.”
Thẩm Như Ý đã sớm không kiên nhẫn, cô khoác vai Thời Ngọc Minh đích nói: “Đi,
chúng ta đi nói chuyện, mặc kệ anh ta.”
Tính cách của Thẩm Như Ý hấp tấp, trực tiếp kéo cô về biệt thự, lên lầu hai:
“Phòng ngủ của cậu ở đâu?”
“Phòng này.” *Cập nhật chương mới nhất tại лhayhȯ.com
Vừa dứt lời, Thẩm Như Ý đã lập tức mở cửa phòng ra rồi kéo Thời Ngọc Minh vào
trong khóa cửa lại.
Mọi thứ trước mắt làm cô ta ngơ ngác: “Trời ạ! Ngọc Minh cậu ở nước ngoài vài
năm thôi mà tính tình thay đổi lớn vậy, cởi mở quá vậy!”
Thời Ngọc Minh nhìn thấy trong tay cô ta mang theo một cái cà-vạt nam, còn có
vài cái áo sơ mi nam để tùy tiện trên giường, thở dài một cái, cô lấy lại cái áo và cà
vạt, đặt lên trên giường một cách gọn gàng.
Thẩm Như Ý càng hết chỗ nói rồi: “Không phải chứ? Cậu còn dẫn bác sĩ Trần về
đây ở sao? Nơi này là nhà họ Phong đó! Lá gan của cậu cũng lớn quá nhỉ?”
Thời Ngọc Minh vừa nghe đã biết cô ta hiểu lầm, trầm giọng nói: “Mình và bác sĩ
Trần không có cái loại quan hệ đó, đừng nói lung