Biệt thự nhà họ Thời, tiệc sinh nhật của Trương Huệ đang được cử hành rất thuận lợi.
Tôn Báodẫn Trương Huệ trong tay, cùng hàn huyên trò chuyện với người khác, điệu bộ oai vệ ra vẻ là chủ nhân nơi này, mà Trương Huệ cũng phô ra dáng điệu của nữ chủ nhân, mặt mày hồng hào, tươi cười hớn hở.
Có người thấy được cách đó không xa, Cố Quân Nhi cùng Phong Đình Quân đang sóng vai đứng chung một chỗ, hình dáng hết sức thân mật, rõ ràng lấy làm kinh hãi.
"Tổng Giám đốc Tôn, phu nhân, thiên kim nhà các người thật vẫn là một đôi cùng Phong Đình Quân?"
Trương Huệ hết sức tự hào ưỡn ngực, nói: "Đúng vậy, Đình Quân đứa nhỏ này đối với Quân Nhi của chúng tôi vừa thấy đã yêu, theo đuổi con bé cũng thật lâu.
Con gái mà, da mặt mỏng, sau đó cũng đồng ý".
Tôn Báo đối với lời nói này hết sức hài lòng, cuối cùng còn bổ sung một câu: "Cô gái cương nghị sợ đàn ông dây dưa, Đình Quân lại đuổi sát"
Người chung quanh cũng có chút kinh ngạc, có điều nếu Tôn Báo cùng Trương Huệ đều nói như vậy, thì dĩ nhiên lại là một vòng đến một vòng tâng bốc khác.
"Đó thật đúng là cứng rắn hợp nhau.
Nhà họ Thời rồi bây giờ lànhchọ Phong, Tổng Giám đốc Tônđây là nắm cả cái thành phố trong tay rồi"
"Đúng vậy, Tổng Giám đốc Tôn thật đúng là sinh con gái ngoan.
Chẳng phí chút sức lực nào cũng có thể biếnTổng Giám đốc Phong thành người nhà mình, bây giờ ai còn có thể ngăn cản nhà họ Thời nữa?"
"Sau này còn phải phiền Tổng Giám đốc Tôn chiếu cố làm ăn với chúng tôinhiều hơn rồi.
Tổng Giám đốc Tôn, tôi kính ông một ly!".
"Đúng đúng đúng, Tổng Giám đốc Tôn, sau này ước chừng ngài phải chiếu cố nhiều hơn, tôi cũng mời ngài một ly!".
Tôn Báo bị những lời tâng bốc này nói đến mức lâng lâng, cao hứng không thôi, uống mấy ly rượu xuống bụng, có chút men say.
"Không biết Tổng Giám đốc Tổn định lúc nào làm hôn lễ cho thiên kim đây? Đến lúc đó tuyệt đối đừng quên nói cho chúng tôi hay, để chúng tôi còn có thể đến làm chứng cho hôn lễ thế kỷ nữa chứ.".
Tôn Báo khoát tay một cái, cười nói: "Nhanh thôi, chờ Đình Quân ly hôn.
"
"Hả? Tổng Giám đốc Phong kết hôn rồi? Làm sao không có nghe nói gi?"
Trương Huệ ý thức được không đúng, mau đánh trống lảng: "Ông nhà tôi uống nhiều rồi, nói năng linh tinh thôi, mọi người chớ để ý.
Tổng Giám đốc Phongđã kết hôn đâu? Trong lòng cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình Quân Nhicủa chúng tôi, làm sao có thể kết hôn đây?".
"Không đúng." Có người gãi đầu một cái: "Tôi nhớ Phong Đình Quân trước đó có cùng con gái nhà họ Thờiếà một đôi giai ngẫu mà? Thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy rồi.
Mà thiên kim của Tổng Giám đốc Tôn, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua."
Người đi cùng người nọ nhanh chóng bịt miệng lại: "Này ông cũng uống nhiều rồi à? Cô gái nhà họ Thời kia cầm tiền xong quay đầu thì quên luôn Tổng Giám đốc Phong.Tổng Giám đốc Phong không hạn chết cô ta mới lạ, chớ nói, chớ nói..."
Người uống say là người cố chấp nhất, ông Lý chính là người như vậy, bèn cãi lại: "Không phải vậy, tôi chính mắt nhìn thấy, Tổng Giám đốc Phong khi đó đặc biệt cưng chiều cô gáinhà họ Thời kia, để cho cô ngồi ở trên bả vai mình đi trèo lên trên cây hoa quế, hai người nhìn rất xứng đôi."
"Có xứng đội hơn nữa thì cũng là chuyện trước kia rồi.
Bây giờ nhà họ Thời sụp đổ, cô gái đó còn không biết đang ở đâu? Chuyện lúc trước cả rồi? Ai mà không có quá khứ chứ? Ông đừng nói mê sảng, Tổng Giám đốc Phong cùng cô Tôn cũng sắp kết hôn rồi, cẩn thận để cho Tổng Giám đốc Phong nghe được, sau này ông cũng đừng mong làm ăn gì ở thành phố này."
Vừa vào lúc này, bên ngoài truyền tới một giọng nữ lảnh lót: "Ai là cô Tôn?".
Ông Lý dụi dụi con mắt say khướt, nhìn người phụ nữ trước mặt này, con mắt đột nhiên mở to: "Tiên nữ giáng trần?"
Mấy người bên cạnh nghe tiếng cũng nhìn lại, xôn xao ngẩn ngơ, có mấy người làm rớt cả ly rượu trong tay xuống đất, khắp nơi đều là tiếng hít vào.
Thời Ngọc Minh nhẹ giọng nói: "Ông đây nói sai rồi, thiên kim của Tổng Giám đốc Tôn, cũng không mang họ Tôn"
Có người phản bác: "Cô là ai? Nói bậy bạ gì đấy?Thiên kim của Tổng Giám đốc Tôn làm sao có thể không mang họ Tôn?"
Thời Ngọc Minh hơi cau mày, nhìn người nói chuyệnmột cái, người này cô biết, là Phó Giám đốc lúc trước bố rất coi trọng, họ Lâm.
Cô cười một tiếng, mở miệng nói: "Chú Lâm, đã lâu không gặp" Người đàn ông có chút kinh ngạc: "Rốt cuộc cô là ai?".
"Chú Lâm, trước chú tốt nghiệp trung cấp kỹ thuật, lòng tràn đầy hoài bão, nhưng lại bởi vì vấn đề trình độ học vấn nhiều lần đụng vách tường không tìm được công việcnhư ý.
Là bố cháu cho chú một cơ hội để chú.
vào tập đoàn Thời thị làm việc, còn đặc cách đề bạt chú lên làm Phó Giám đốc.
Kết quả không ngờ rằng, bố cháu qua đời, chú càng ngày càng phát triển nhỉ"
Người đàn ông ngây dại cả người: "Cô là...!Con gái của Tổng Giám đốc Thời?"
"Phải, tên của cháu là Thời Ngọc Minh, là chủ nhânbiệt thự này" Thời Ngọc Minhtừ từ đến gần trên đôi giày cao gót, lấy tay vuốt ve vách tường đã hư hao hoàn toàn, tiếc hận nói: "Đáng tiếc, thiết kế mẹ tôichăm chút đã lâu, lại bị đổi thành loại phong cách củanhà giàu mới nổinày, trình độ thưởng thức quá kém".
Mọi người ở đây hoàn toàn không ngờ rằng, hôm nay sinh nhật củaTrương Huệ lại còn có kịch?
Bây giờ người người trong thành phố này đều biết, nhà họ Thời là do Tôn Báo trông coi, Tổng Giám đốc Thời qua đời, phu nhân