- -Anh hiểu thế nào là fans với thần tượng à? Ha ha, anh tất nhiên không hiểu, đến fans anh cũng không có!
Dịch: Ethereal
Sau khi Giang Thiết Ly kết thúc cảnh quay vừa rồi, xoay người nhìn quanh một vòng phim trường, diễn viên đóng vai thích khách đang đứng cạnh anh hỏi: "Anh Giang đang tìm gì vậy ạ?"
"Không có gì.
" Giang Thiết Ly thu ánh mắt, tùy tiện đáp một câu.
Cảnh quay của Chúc Hoài đã kết thúc rồi nhưng anh thì chưa, anh còn cảnh phải giải quyết thích khách, anh khi đóng phim luôn cầu toàn nghiêm túc, sẽ không phân tâm đi chú ý chuyện ở ngoài, đợi đến khi diễn xong đã không biết cậu trai vừa đóng máy kia chạy đi nơi nào rồi.
Giang Thiết Ly đi tới một bên nghỉ ngời, nhớ lại hành động của mình ban nãy khi quay phim, mày hơi nhíu.
Rõ ràng đã nói sẽ không để Chúc Hoài nhiễm phải thói quen không tốt phải bị động nhập vai, kết quả vẫn không kiềm chế được mà giúp cậu một tay.
Có điều về sau sẽ không có cơ hội nữa rồi, anh sẽ không đóng phim truyền hình nữa, bộ điện ảnh anh sắp tham gia thì Chúc Hoài chưa đủ năng lực diễn, cũng không thể mời cậu vào đoàn, tỉ lệ đứng cùng sân diễn bằng 0.
Ngón tay Giang Thiết Ly vô thức mà gõ gõ lên mu bàn tay trái.
Chúc Hoài sao lại thiếu chút tài năng diễn xuất chứ?
Thẩm Tĩnh Tĩnh đi qua trước mặt anh, Giang Thiết Ly vội gọi cô lại: "Cho hỏi Chúc Hoài đi đâu rồi?"
Thẩm Tĩnh Tĩnh chớp chớp mắt, đợi hồi lâu mới nhận ra là Giang Thiết Ly đang hỏi mình, mặt bỗng dưng đỏ ửng hưng phấn, chỉ chỉ phía bên ngoài: "Có fans đến tham ban, anh ấy ra đó rồi.
"
Giang Thiết Ly nghe thế liền nhíu mày chặt hơn: "Cảm ơn.
"
Thẩm Tĩnh Tĩnh nhìn Giang Thiết Ly đang đi về phía Chúc Hoài, đợi đến lúc không thấy bóng người nữa mới mở nhóm lên-----
【Tui là Tĩnh Tĩnh: Iem được cắn đường real rồi!!】
-
Chúc Hoài đến nơi nhân viên công tác chỉ, quả nhiên thấy ba cô gái đang đợi ở đó, trong tay cầm một tấm banner nho nhỏ vẽ hình chibi của cậu.
Chúc Hoài mỉm cười bước đến.
Mấy cô gái đang cúi đầu nhỏ giọng: "Đồ đã chuẩn bị tốt chưa?"
"Chuẩn bị tốt rồi, bơm đầy bút luôn!"
"Yên tâm đi, kể cả bị nhân viên công tác bắt được thì cũng có thể nói là ngòi bút bị rỉ mực, lần sau còn vào được tiếp.
"
Chúc Hoài bước tới trước mặt bọn họ, nhìn chăm chú vào mắt họ, mỉm cười nói: "Đợi rất lâu rồi đúng không?"
Fan A: "Không ạ không ạ, có thể được gặp anh thì đợi bao lâu cũng đáng giá!"
Fan B: "Anh vất vả rồi ạ!"
Chúc Hoài nói: "Không vất vả, các bạn ở ngay thành phố này sao?"
"Không phải, chúng em đến từ thành phố B! " Fan A còn chưa nói hết đã bị bạn dùng khuỷu tay đụng nhẹ, cô gái đang nói bèn ngượng ngùng im lặng.
Chúc Hoài để ý chút động tác nhỏ của bọn họ, trên mặt vẫn mỉm cười như cũ.
"À thì.
" Fan C vẫn luôn không nói gì căng thẳng hỏi: "Anh có thể kí tên cho tụi em không ạ?"
Chúc Hoài thoải mái đáp ứng: "Tất nhiên là được, kí ở đâu vậy?"
Ba cô gái kích động không thôi, fan B nói: "Kí trên banner đi ạ, em có mang bút!"
Cô nàng lấy một chiếc bút kí bình thường từ trong balo ra, đưa tới trước mặt Chúc Hoài, người sau đang lúc lấy từ cô gái đột nhiên cầm chắt nặp bút rút thẳng ra, mực đen tựa như tên bắn phọt ra ngoài, vãi khắp mặt đất.
Bởi vì động tác trong nháy mắt của cô gái kia Chúc Hoài liền cảm thấy có gì không đúng, xuất trận trước mà rút nắp bút ra!
Chất lỏng đen kịt nhuộm đầy bàn tay, mực tràn ra chảy dọc từ lòng bàn tay xuống khuỷu tay như hệ sông chằng chịt, nhỏ từng giọt tách tách trên mặt đất, nở rộ đầy những hoa đen.
Ba cô gái không ngờ cậu đã sớm đề phòng, bị một màn này dọa cho mặt trắng bệch, đứng sững người chỗ đó.
Chúc Hoài đã thu lại ý cười, cậu cầm lấy chiếc bút kí tên đã bị động tay động chân từ cô gái kia, lạnh lùng nói: "Tuy tôi không biết các bạn là fans nhà ai mà hận tôi đến mức này, nhưng như này đã có thể coi là tập kích nghệ sĩ, tôi có thể báo cảnh sát được.
"
Sắc mặt ba cô gái càng trắng bệch, một trong số họ không đủ tự tin nói: "Chỉ là bút bị rỏ mực mà thôi!"
Mi mắt Chúc Hoài cụp xuống: "Mấy bạn không xứng làm fans người khác.
"
"Anh nói linh tinh cái gì!! Từ khi nào mà việc theo đuổi thần tượng được đến lượt anh bình luận?"
"Làm fans anh nhất định nhục lắm đấy nhỉ?"
"Anh hiểu thế nào là fans với thần tượng à? Ha ha, tất nhiên anh không hiểu, đến fans anh còn không có!"
Chúc Hoài trầm mặc mấy giây, từ tốn nói: "Fans là hậu phương vững chắc của thần tượng chứ không phải là đạn lạc xung kích xông vào trận địa, chiến trường của các bạn là ở đằng sau thần tượng, vì cậu ấy mà phất cờ hò reo, làm động cơ cho bọn họ là được.
Tiền tuyến là nơi của nghệ sĩ, không cần các bạn tới làm lá chắn bằng thịt.
"
"Có lẽ tôi không hiểu fans thật, tôi chưa từng theo đuổi thần tượng bao giờ.
Nhưng fans của tôi chỉ cần đứng sau tôi, kiêu ngạo vì tôi, khi người khác hỏi có thể vỗ ngực tự hào rằng tôi là idol của bọn họ, mà không phải là khiến fans tôi bị tiêm nhiễm những ân oán giữa nghệ sĩ với nhau còn mình thì chốn sau lưng fans ngồi mát ăn bát vàng.
"
"Bằng lòng làm fans tôi đã rất mệt rồi, tôi chỉ mong bọn họ có thể vui vẻ hơn chút, vì sao lại còn muốn để họ đi làm mấy chuyện dư thừa đây?"
Ba cô gái đứng thẫn thờ nơi đó không nói được lời nào.
Theo đuổi thần tượng có mệt không?
Có lúc mệt thật, nhưng còn nhiều hơn đó nữa là hân hoan.
Thời khắc bọn họ hân hoan là lúc nào? Là lúc tác phẩm của idol được khen ngợi, là lúc anh đột phá mới ở lĩnh vực nào đó, là lúc anh đạt được thành tích đẹp đẽ,! đây đều là những thời khắc vui vẻ của bọn họ, hận không thể chiêu cáo cho toàn thiên hạ biết chàng trai nhà mình tốt đến nhường nào.
Đây đều là thành tích mà idol dốc sức tạo ra, tất cả mọi người ai cũng có thể nhìn thấy, chứ không phải là fans tự sướng với nhau trong group, đây mới là điều khiến bọn họ kiêu ngạo nhất.
Idol là ánh sáng của fans, mà fans là động cơ, là hậu phương vững chắc của idol, làm một fans hợp cách là toàn tâm toàn ý ủng hộ anh ấy, chứ không phải đi làm điều dư thừa.
Đương nhiên với đó, một idol ưu tú cũng sẽ không đẩy fans ra đằng trước, khiến bọn họ phải dính tới những ân oán cá nhân giữa nghệ sĩ với nhau.
Fan A hỏi: "Thế nên từ đầu anh đã nhận ra chúng tôi không phải fans anh?"
"Đúng.
" Chúc Hoài gật đầu, ngón tay nhấn nhẹ khoé mắt: "Lúc các bạn nhìn tôi trong mắt không có ánh sáng.
"
Ba cô gái không nói gì nữa.
Giang Thiết Ly đứng đằng xa nhìn môt lúc lâu, chờ mấy người bọn họ không nói nữa mới từ từ bước đến.
"Làm sao vậy?"
Mấy người đều rất bất ngờ khi nhìn thấy Giang Thiết Ly, ba cô gái kích động đỏ mặt lên xong lại bất an mà trắng bợt đi, ánh mắt như cố tình lại vô ý nhìn về phía chiếc bút mực đang nằm trong tay Chúc Hoài.
Giọng điệu Chúc Hoài vẫn như thường: "Có mấy cô bé đến thăm em, kết quả bút kí tên lại bị rò mực.
"
Ánh mắt ba cô gái lộ vẻ không dám tin, Chúc Hoài thế mà đang nói giúp bọn họ? Không thừa cơ cáo trạng sao?
Giang Thiết Ly nói: "Phải không?"
Chúc Hoài lại cười một cái: "Vâng ạ.
" Sau đó xoay người nói với mấy cô bé: "Các bạn trở về đi.
"
Ba cô gái tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi, cuối cùng kéo nhau đi, fan A kia dường như không tin Chúc Hoài, vẫn còn quay đầu nhìn cậu.
Đợi người đi hết, Chúc Hoài hỏi anh: "Sao anh đến đây vậy ạ?"
Giang