Edit: Linh Lung
....
Lục Yến đang sấy tóc sững người lại.
Nếu hắn hiểu không sai, đây là muốn ngủ với hắn?
Lục Yến thậm chí không thèm nghĩ ngợi thêm, ngắn gọn đáp lại một cách dứt khoát: "Tôi thích đàn ông ^_^"
Thật ra không có nhiều người biết chuyện Lục Yến cong, một là Lâm An, Tiểu Lưu là hai, ngay cả Lục Miểu cũng không biết, đương nhiên là bởi vì người muốn dẫn ra mắt bố mẹ còn chưa xuất hiện, vừa vặn ở phương diện này Lục Miểu lại hoàn toàn ở trạng thái nuôi thả, cũng không thúc giục hắn yêu đương kết hôn sinh con, hắn cũng không đề cập đến.
Sở dĩ thẳng thắn với Thi Tình...!bọn họ phải hợp tác với nhau mấy tháng tiếp theo, hắn không muốn có thêm phiền phức không đáng, hơn nữa kiểu người trải đời như Thi Tình có gì mà chưa thấy qua, trong cái ngành này mười người thì năm người cong, bốn người nam nữ ăn thông, hắn cũng chẳng lo lắng việc đối phương sẽ để lộ chuyện này ra ngoài.
Điện thoại di động chìm trong im lặng hơn 5 phút.
Sau đó tin nhắn trên Wechat điên cuồng gửi đến.
Thi Tình: Còn gửi thêm ^_^???
Thi Tình: Mẹ kiếp, bà đây chẳng lẽ là kẻ hủy diệt trai thẳng???
Thi Tình: Hai bộ trước bà đây đóng mấy diễn viên nam cũng toàn là gay??? Còn cho người khác sống nữa không??
Thi Tình: Thôi coi như tôi cầu xin mấy người đấy, chừa chút canh thừa cho kẻ này húp với?
...
Đối mặt với sự lên án của Thi Tình, Lục Yến không nhịn được cười.
Lục Yến: [Tôi xem cô là bạn thế mà cô lại muốn ngủ với tôi.jpg]
Cái meme vừa được gửi qua, màn hình lập tức xuất hiện một dòng ký tự.
"Đối phương đã từ chối tin nhắn của bạn"
Qủa thật là một người phụ nữ yêu diễm lại không thích ra vẻ, Lục Yến mỉm cười cắm sạc cho điện thoại, vừa định nằm xuống nghỉ ngơi thì Lục Miểu gọi đến.
Lục Yến nhận điện thoại: "Mẹ."
"Tiểu Yến còn chưa ngủ sao con?"
Lục Yến nhìn thời gian, 10 giờ tối, hắn cười nói: "Chưa mẹ, mẹ ăn sáng chưa?"
Vốn dĩ kỳ nghỉ bốn ngày này hắn định về nhà chơi với Lục Miểu, nhưng Lục Miểu có công tác phải bay qua Mỹ, nói với hắn phải ở hơn nửa tháng mới về được.
"Mẹ đang ăn." Giọng Lục Miểu còn có chút ngái ngủ, rõ ràng vẫn chưa điều chỉnh được vấn đề lệch múi giờ, "Gần cả tháng rồi không được gặp con, chờ mẹ về phải đi đoàn phim thăm con mới được."
"Đừng mẹ." Lục Yến vội vàng nói, "Khi nào mẹ về lại Trung Quốc nói con một tiếng, con bay về gặp mẹ."
"Sao thế được? Con đóng phim mệt như thế, xin nghỉ sẽ làm chậm tiến độ của đoàn phim.
Nói rồi đấy, lúc đó mẹ đến đoàn phim thăm con."
Nghe giọng nói của Lục Miểu có chút yếu ớt nhưng thật ra bà là một người phụ nữ rất mạnh mẽ và cứng rắn, đã quyết định chuyện gì thì không ai có thể lay chuyển được, Lục Yến nghe bà nói thế cũng không nói nữa: "Công việc của mẹ vẫn ổn chứ?"
"Có chút vấn đề nhỏ thôi, chi tiết vẫn luôn không quyết định được, hai ba ngày nữa là có thể giải quyết, có điều..." Lục Miểu cười nói, "Bạn của mẹ bảo bà ấy cũng đã lâu không đến Mỹ, muốn mẹ đi chơi cùng với bà ấy vài ngày."
Lục Miểu vừa nói xong, Lục Yến đã nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ ở đầu dây bên kia, hình như người đó đang ngồi cạnh Lục Miểu.
"Con trai cậu hả?", Người phụ nữ hỏi, sau khi bà ấy nhận được câu trả lời, lại tiếp tục nói, "Lục Yến, con đừng lo, tụi cô mua sắm xong sẽ về nước ngay! Con với Cố Tư cứ lo làm việc đi!" Câu nói này là nói cho hắn nghe.
Thấy người bên kia nói thế, Lục Yến liền biết thân phận của người phụ nữ nọ, là mẹ của Cố Tư, chỉ là câu dặn dò có chút buồn cười.
Lục Yến cười đáp lại: "Dạ vâng thưa cô."
Sau khi Lục Yến rời đi, Cố Tư vẫn không cử động, có chút thất thần.
Với vấn đề riêng tư anh rất để ý, thậm chí ngay cả Từ Phi cũng chỉ mới vào nhà anh một lần, nhưng cậu ấy là đến lấy tài liệu quan trọng.
Nhưng vừa rồi Lục Yến đứng ngây người trước cửa nhà anh, đầu đầy bọt, đôi mắt đen láy nhìn anh chằm chằm, phản ứng của bản thân lại là nhường chỗ để hắn đi vào.
Ý của Lục Yến trước khi đi, hắn đã đến tìm anh bao nhiêu lần rồi?
Anh chợt nhớ tới bộ dáng Lục Yến lúc ăn cơm, hai bên má phồng lên, môi mím chặt, không phát ra tiếng động nhưng lại có thể k!ch thích khẩu vị của người khác.
Đến nỗi muốn ăn cái gì, Cố Tư vẫn chưa nghĩ ra.
Anh cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Từ Phi.
Từ Phi rất nhanh đã bắt máy: "Tổng giám đốc Cố."
"Gần đây có bao nhiêu cuộc họp video ở ban đêm?"
"Ngày mai và hai ngày sau đều có thưa anh."
"Ừ," Cố Tư đứng dậy, khép văn kiện lại, ngắt lời cậu ấy, "Không họp ở công ty."
Mãi đến khi Cố Tư cúp điện thoại, Từ Phi mới hậu tri hậu giác phản ứng lại.
Hội nghị video kiểu này yêu cầu rất cao, phải tổ chức ở nơi yên tĩnh và có tính bảo mật cao, nếu không tổ chức ở công ty thì có nghĩa là...!Tổng giám đốc Cố muốn họp ở nhà?
Không thể nào, sếp Cố là người rất để ý đến vấn đề riêng tư, sao ngài ấy có thể mở họp ở nhà mình được.
Từ Phi lắc đầu, thôi kệ, không ở công ty càng tốt, mấy ngày tới không phải giả vờ giả vịt tăng ca đến 11-12 giờ đêm nữa.
Cứ mỗi khi tổng giám đốc Cố muốn mở họp qua video oán khí trong công ty dày đặc, mọi người ai cũng muốn tạo ấn tượng tốt cho lãnh đạo, nên đều phải căng não mà ở lại công ty, đến khi boss Cố về 15 phút mới dám về.
Tuy rằng ông chủ Cố sẽ luôn đặt bữa ăn khuya mời nhưng bọn họ thật sự không thèm bữa ăn này lắm đâu áu áu áu.
*
[Chiến ca] là bộ điện ảnh đầu tiên của Lục Yến và Trần Tinh, tại lần họp hôm trước họ đã thống nhất quyết định, điệu thấp hết mức có thể, trong lúc quay phim không tuyên truyền, không lăng xê, cứ thong thả ổn định mà hoàn thành cảnh quay.
Tóm lại, họ muốn tạo ra những tin tức cực lớn.
Thi Tình và Lục Yến đã chặn lịch trình trong ba tháng, sau đó mang bộ điện ảnh này trở thành sự chú ý của mọi người, vọt vào danh sách đề cử của mảng điện ảnh, thậm chí muốn đạt được ngôi vị nam và nữ diễn viên xuất sắc nhất.
Vì vậy, tin tức Lục Yến rời khỏi Bắc Kinh được giữ bí mật, sau khi xuống máy bay, nhận phòng khách sạn, hắn đặc biệt đăng lên Weibo hình ảnh một chậu xương rồng mà hắn trồng ở nhà.
"Thật tuyệt khi được nghỉ ngơi [hình ảnh]"
Còn về việc vì sao trồng xương rồng — đối với một người mấy tháng không về nhà lấy một lần như hắn, có vẻ như chỉ có loại cây này là thích hợp nhất.
Lục Yến nghỉ ngơi một lúc, buổi chiều liền đến trường quay.
Trần Tinh đã đến