Trương Ý Nhi tỉnh lại lần nữa là tại căn phòng của mình trong tứ hợp viện.
Đầu đau ê ẩm, cố gắng gượng dậy đảo mắt khắp căn phòng.
Nó vẫn như lần đầu tiên cô đặt chân đến, ga giường trắng tinh đã sớm được thay bằng một bộ ga khác màu hồng phấn.
Nhìn đồng hồ, năm giờ chiều, lại chú ý đến ngày tháng… Hai mắt Trương Ý Nhi trợn tròn, đồng tử giãn hết cỡ.
Cái gì vậy? Sao thoáng cái đã qua một tuần rồi.
Cô đến đây vào ngày 05 tháng 10, hiện tại đã là ngày 12 cùng tháng.
Chuyện gì đã xảy ra? Cô chỉ nhớ sáng hôm đó… chính là buổi sáng sau khi trải qua một đêm cùng Fred Nhược Đông, dì Ngô mang đồ ăn sáng lên rồi bà ấy rời đi, không bao lâu Lion cũng đến rồi dẫn cô đi đâu đó.
Trí nhớ đến đây là dừng lại, Trương Ý Nhi lắc lắc đầu cố gắng động cái não tàn của mình nhưng không có cảnh tượng nào xuất hiện tiếp theo.
Như thể cô đã bị mất một đoạn ký ức mà đoạn ký ức ấy… Ngay lúc đang rối rắm, dì Ngô đến gõ cửa.
Thật đúng lúc.
“Cô Trương, đến giờ chuẩn bị rồi ạ.” Bà ấy thông báo, dặn dò người bên cạnh rồi đợi ở bên ngoài khoảng mười phút.
Trương Ý Nhi biết mình không có tiếng nói tại nơi tứ hợp viện đầy quyền uy này, không dám chậm trí lập tức nhảy khỏi giường dù cho cả cơ thể vẫn còn uể oải.
Cứ cảm thấy kỳ quái nhưng cô không tài nào tìm ra được thứ kỳ quái ấy là từ đâu.
Bực bội tắm rửa bằng tốc độ nhanh nhất, trở ra mở cửa mời dì Ngô và hai cô gái xa lạ vào phòng.
Trương Ý Nhi hơi thắc mắc khi dì Ngô dẫn người lạ đến gặp mình nhưng rút kinh nghiệm từ lần trước, miệng ngậm chặt không hỏi bất cứ gì.
Dì Ngô ngầm tán thưởng cô gái hiểu chuyện trước mắt, bà rõ cô đang mơ mơ hồ hồ với mọi thứ nên giải thích đơn giản: “Tối nay cô Trương là bạn gái đi cùng ngài Fred, hai vị đây là thợ tạo hình.” Thật kỳ lạ, vì đây là lần đầu tiên ngài Fred dẫn bạn gái theo xuất hiện tại tiệc tùng, những lần trước đều là Lion hoặc Đan Đan làm bạn, có chăng ngài ấy thật sự vừa ý Trương Ý Nhi? ‘Vừa ý’ mà bà nghĩ không phải là tình cảm nam nữ mà là cô hợp khẩu vị của ngài ấy.
Bà biết người đàn ông máu lạnh và nguy hiểm kia chưa bao giờ biết đến tình yêu của loài người là thế nào.
Hắn sinh ra từ những sai lầm, lớn lên từ những suy thoái đạo đức, trưởng thành từ việc uống máu người thân và hiện tại hắn mang đầy uy nguy… tất cả đều là do chính hắn hy sinh máu, mồ hôi, thời gian mà có được.
Hắn đã có một cuộc đời đầy cam go cũng kịch tính như vậy thì làm sao có thể dễ dàng động tình với một người phụ nữ hay tin tưởng bất cứ ai.
Chính bà ở bên hắn từ khi hắn còn là một đứa bé đáng thương chưa hiểu cuộc đời là gì mà hắn còn không hề tin tưởng thì một cô gái xa lạ chỉ làm ấm giường hắn một, hai lần sao có thể.
Trở lại khuôn mặt ngạc nhiên của cô gái nhỏ ngây thơ, bà chợt có chút tiếc thương.
Nếu hoàn cảnh không đưa đẩy, cô bé đã có một cuộc đời đơn giản, một lộ trình suôn sẻ mà thượng đế tối cao đã vẽ nên: tận hưởng cuộc sống trong sân trường, đi làm, kết hôn rồi sinh ra những đứa bé đáng yêu, đến già thì cùng bạn đời của mình chuyển về vùng nông thôn dân giã hưởng thụ những tháng ngày cuối đời.
Thật đẹp đẽ và hạnh phúc biết bao, tiếc rằng cô đã liên quan đến Frederick Nhược Đông - con trai của một dòng họ quý tộc Anh lâu đời - một người đàn ông đáng sợ và vô tình.
Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại, Trương Ý Nhi như một con búp bê được hai cô gái trẻ đặt ngồi trước gương.
Họ bắt đầu trang điểm, làm tóc, đến cả việc mặc y phục cũng không cần Trương Ý Nhi động tay.
Mà cô cũng ngoan ngoãn đến mức cả hai thợ tạo hình cảm thấy kỳ lạ, nhưng bọn họ cũng như dì Ngô, làm đúng bổn phận của mình, chuyện không phải của bản thân tránh xen vào, cũng tránh nhiều chuyện.
Sau một tiếng rưỡi đồng hồ, việc tạo hình cho Trương Ý Nhi đã hoàn tất.
Bọn họ đã canh chính xác thời gian để không làm lỡ thì giờ của ngài Fred.
“Cô Trương