Tô Na là nhân viên thiết kế của một công ty chuyên về thiết kế trang sức _ Chúc Thị, cô cũng đã làm việc ở đây gần hai năm rồi.
Tuy rằng cô nhận thấy bản thân mình rất có thực lực, nhưng bị Chúc Thị chèn ép nên mãi cô không thể lên chức nhà thiết kế chính được, mặc dù thiết kế của cô đã được Chúc Thị sử dụng không ít lần, nhưng mỗi lần đó cô lại không thể danh chính ngôn thuận nhận là thiết kế của mình.
Cũng vì đây là công ty duy nhất nhận cô vào làm và cô cũng đã ký hợp đồng làm nhân viên ba năm, nên trừ khi bị đuổi việc, cô không thể tự ý bỏ việc được vì cô không có khả năng đền bù cho hợp đồng.
Có lẽ Chúc Thị cũng nhận ra tài năng của cô, cũng biết cô không dám nghỉ việc nên bọn họ ngang nhiên mặc sức mà bóc lột chất xám của cô.
Dù là ở nhà hay ở công ty, đối với Tô Na mà nói nó chẳng có gì khác biệt cả, cuộc sống này đối với cô thật không dễ dàng.
…
"Tô Na, Chúc tổng muốn gặp cô."
Tô Na đang làm việc thì đột nhiên lại bị gọi, cô có linh cảm Chúc Bính gọi cô đến không phải là chuyện tốt, cô đang lo lắng không biết có phải liên quan đến Trịnh Kình Sâm hay không, là vì chuyện tối hôm qua?
"Chúc tổng, gọi tôi có việc gì sao?"
Tô Na có hơi e dè bước vào, Chúc Bính thấy cô liền đưa ra một quyển tạp chí bảo cô xem.
Tô Na cầm lên đọc, đột nhiên ánh mắt cô như lóe sáng, giọng nói thay đổi có phần hơi vui mừng, cô nói.
"Chúc tổng muốn tôi tham gia cuộc thi này sao?"
"Cô đoán đúng chỉ một phần thôi.
Phải là mang thiết kế của cô đi thi, chứ không phải cô."
Tô Na biết ngay ông ta chẳng có ý tốt gì mà tự dưng lại dâng mỡ đến miệng mèo như thế, ông ta lại muốn dụ cô thiết kế để rồi độc chiếm nó nữa đây mà, cô đã quá hiểu ông ta rồi.
Tô Na im lặng không đáp lời, Chúc Bính nhìn vẻ mặt tối sầm của cô, ông ta liền chặc lưỡi, lần nữa lại lôi cái lý lẽ cũ rích để giải thích.
"Cô nghĩ xem, Đế Trịnh là tập đoàn tầm cỡ như thế nào chứ? Nếu để tên một nhà thiết kế vô danh như cô đi thi, thì có mà bị loại từ vòng gửi xe.
Đây kim cương hồng trị giá hơn 20 triệu USD, nên không phải ai cũng có thể lọt vào mắt xanh của Đế Trịnh.
Cô nghĩ bọn họ tổ chức cuộc thi này để mấy nhà thiết kế vô danh vào thể hiện tài năng sao? Cô ngây thơ quá rồi, cái bọn họ cần là danh tiếng của nhà thiết kế, đây là cuộc thi, nhưng thực chất nó là chiến lược PR của Đế Trịnh, càng nhiểu nhà thiết kế nổi tiếng tham gia tranh giành quyền thiết kế, thì giá trị của bộ trang sức từ kim cương này càng được đẩy lên cao, cô phải hiểu chứ? Nếu công ty của chúng ta mà chiến thắng, giành được quyền thiết kế viên kim cương này, thì cả danh tiếng và