Sắc mặt Yến Tuyết Chiếu không tốt đi vào, giấu A Dung sau lưng, sau đó nhìn về phía Tạ Quân, không nói lời nào, chỉ im lặng đứng đó.Suy đoán trong lòng Cố Tề Quang càng rõ ràng, nhưng lại không có ý nói ra, ngược lại còn ngồi xuống, thậm chí còn rót trà cho mình, yên tĩnh bình thản đứng đó quan sát.“Phụ thân...” A Dung đứng sau Yến Tuyết Chiếu, nhỏ giọng gọi hắn ta, bàn tay nhỏ bé kéo lấy vạt áo sau của hắn ta.Hai người một người là phụ thân, một người là Tam ca ca, A Dung đương nhiên mong muốn hai người có thể tiếp nhận nhau, thừa nhận nhau, chứ không phải vừa gặp nhau lại giống như lửa gặp chảo dầu.Tạ Quân an ủi liếc nhìn A Dung một cái, Yến Tuyết Chiếu lại giấu A Dung kín hơn, Tạ Quân buồn cười nói: “Tuyết Chiếu công tử không cần phải thế, hôm nay tại hạ đến đây không phải mang A Dung đi đâu”.Nghe vậy, Yến Tuyết Chiếu dần dần thả lỏng hơn, nhưng ánh mắt vẫn không đổi hỏi: “Vậy ngươi đến đây làm gì? Từ Kinh thành đến Tuyết vực, phí tâm phí sức, không phải chỉ đến để nhìn một cái thôi chứ”.Nụ cười trên mặt Tạ Quân càng ôn hòa lễ phép: “Đúng là ta có đến thăm A Dung.
Thấy nàng sống tốt, ta cũng có thể an tâm trở về Kinh, chỉ là không ngờ bên ngoài lại có tuyết lớn chắn lối đi, hành trình cũng đành phải lùi lại”.Yến Tuyết Chiếu buồn cười phản bác nói: “Dựa vào bản lĩnh của tiểu tử ngươi, lại sợ tuyết lớn chắn đường sao?”Lời này của hắn ta quả thực không sai, Tạ Quân lại nói: “Nhạc phụ đại nhân quá khen”.Lời vừa nói ra, không chỉ có sắc mặt Yến Tuyết Chiếu càng thêm đặc sắc, mà đến cả nước trà trong miệng Cố Tề Quang cũng suýt nữa nghẹn trong cổ họng.Thì ra…đúng là có ý này thật.Yến Tuyết Chiếu tức giận đến phát run: “Ai là nhạc phụ của ngươi chứ?” Hắn ta gắt gao nắm chặt tay A Dung, đi thẳng vào trong sảnh, lạnh lùng bỏ lại một câu: “Cố Linh Quân, tiễn khách”.“Phụ thân…Tam ca ca mới đến mà!” A Dung thấy Yến Tuyết Chiếu đuổi Tạ Quân đi, không nghe theo, cục diện lẻ loi một mình của Tạ Quân ngay tức khắc được xoay chuyển.Sắc mặtYến Tuyết Chiếu tối sầm, lại nghe A Dung nói: “Mấy ngày nữa hẵng đi”.
Nàng lắc lắc tay áo bào của Yến Tuyết Chiếu, ánh mắt cầu xin.Cố Tề Quang vốn không có ý định tiễn khách đi, nghe thấy A Dung cầu xin cũng ở trong dự kiến, lúc này lại ra vẻ an nhàn đứng ngoài xem.“Nghe nói Tuyết vực có một Kiếm Cốc, Tạ mỗ bất tài, vừa hay có bản đồ các cơ quan của nó”.
Tạ Quân mắt mang ý cười ho nhẹ một tiếng, lấy từ trong túi áo một cuộn da dê, quả nhiên thấy sắc mặc Yến Tuyết Chiếu mặc dù không đổi, nhưng hai mắt lại sáng lên.“Tiểu tử ngươi, lại có thời cơ này!”.
Yến Tuyết Chiếu thành thật bước đến chỗ Tạ Quân xem xét: “Cuộn da dê này của ngươi mới tinh, liệu có phải giả không vậy?”.“Lúc trước ta xem trên sách cổ, đây là bản ta tự nhớ tự vẽ”.
Tạ Quân mở cuốn ra một ít.
“Không sai đâu”.
Lời nói của hắn so với sự thực có chút chênh lệch, không có sách cổ gì cả, những cơ quan này thực chất là lần trước hắn xâm nhập vào Kiếm Cốc tận mắt nhìn thấy, khi đó người xâm nhập vào rất đông, nhưng không ít người thành bia ngắm thịt.
Nếu không phải hắn học được chút bản lĩnh, lại giỏi tính toán, e rằng cũng sẽ như họ.Mặc dù Yến Tuyết Chiếu không thích Tạ Quân nhìn trúng nữ nhi nhà hắn ta, nhưng lại rất tán thưởng bản thân Tạ Quân, cho rằng hắn ít nhất vẫn có thể trông cậy.
Vì thế đối với cuốn da dê này dĩ nhiên đã tin ba phần, hắn ta nghĩ đến Minh Sương kiếm mà A Dung muốn, cho dù không muốn để Tạ Quân ở lại thế nào đi nữa thì vẫn có thể thỏa hiệp.Hắn ta nhìn Tạ Quân một hồi.
“Ngươi muốn ở lại cũng được thôi, hoặc ở dưới chân núi, hoặc đến một đỉnh khác của núi”.Tạ Quân đáp: “Một đỉnh núi khác cũng được đó”.
Cách cốc nhìn nhau, thật ra cũng khá thú vị.Thấy hai ngươi nhanh chóng làm hòa, Cố Tề Quang thấy hơi tiếc nuối tiếc nuối, trò vui vừa mới diễn ra thôi mà.Theo Yến Tuyết Chiếu trở về còn có ba người, ngoài mười một cô nương giả trang A Dung và Dịch Vân Trường, còn có một nam tử lạ mặt.
Yến Tuyết Chiếu để Dịch Vân Trường trên đỉnh núi, A Dung nhìn thấy hắn ta, Dịch Vân Trường vẫn hôn mê bất tỉnh.Nghe nói Yến Tuyết Chiếu lần đầu gặp Dịch Vân Trường cũng có chút không đành lòng.Bởi vết thương trên người hắn ta thực sự quá nhiều, từng vết roi rải rác, hằn sâu vào da thịt, nhưng lại được bôi bằng thuốc trị thương thượng hạng, khiến cho hắn ta không để lại một vết sẹo nào, đây là hình phạt của trấn Hoài Du đối với người có ý đồ tự sát, không có ngoại lệ.
Đối với sát thủ của trấn Hoài Du mà nói, nhiều lúc ngoại hình cũng là một loại vũ khí, mà chủ tử bọn họ sẽ không hủy hoại vũ khí của bọn họ.Cũng sẽ không gây hại tới tính mạng bọn chúng, bởi vì vị chủ tử đó tự tin rằng, chỉ cần những tên sát thủ này một khi còn sống, hắn chính là người của trấn Hoài Du.Nếu như không có thuốc giải phát hàng tháng, thì sẽ đau đến sống không bằng chết, đã không ít người lựa chọn kết liễu mạng sống của mình.“Đứa nhỏ này phải chịu khổ rồi”.
Yến Tuyết Chiếu thở dài nói.Bởi vì Dịch Vân Thường cứu A Dung mà rơi vào hoàn cảnh như vậy, Yến Tuyết Chiếu thấy thương xót cho hắn ta, nên lúc này mới để hắn ta ở đỉnh núi, chăm sóc chu đáo, chỉ đợi đến lúc hắn ta tỉnh lại, lấy máu mình làm thuốc giải độc cho hắn ta.Chuyến này người đến thăm Dịch Vân Trường là A Dung và Tạ Quân.Sắc mặt A Dung nặng nề cùng áy náy, nàng thở dài một hơi, xoa xoa mắt: “Tam ca ca, Dịch Vân Trường là người huynh phát đến để bảo vệ muội, lại bị muội hại đến mức này…”Tạ Quân nhéo nhéo tay A Dung: “Hắn ta sẽ không sao đâu”.Sau đó hắn dẫn A Dung đi vào.Dáng vẻ Dịch Vân Trường hôn mê lại giống như đang yên giấc, sắc mặt bình thản, đôi môi trong sáng căng mọng càng làm hắn ta như một đứa nhỏ khờ dại.
Làm người đột nhiên nhớ tới, Dịch Vân Trường chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi thôi.Mặc dù tâm tư trầm ổn, bản lĩnh cao cường, nhưng vẫn chỉ là một thiếu niên chưa đến tuổi cập quan.*tuổi cập quan: 20 tuổiTạ Quân lau mồ hôi cho hắn ta, thấp giọng nói: “Hắn sắp tỉnh lại rồi”.
Nói xong, Tạ Quân lại cử động, lấy khăn mặt ngâm vào nước, cẩn thận lau khuôn mặt Dịch Vân Trường.A Dung nhìn Tạ Quân chăm sóc Dịch Vân Trường, cảm thấy mềm lòng, nàng nói: “Lau môi cho cậu ấy đi.
Phụ thân ở đây không có tỳ nữ, cậu ấy cũng khó được chăm sóc tận tình”.Tạ Quân gật đầu, dùng thìa múc một ít nước trà, nhẹ nhàng