Tạ Quân khẳng định Dịch Vân Trường sắp tỉnh rồi, không ngờ đã vài ngày trôi qua, vẫn không thấy chút động tĩnh nào.Hôm đó Yến Tuyết Chiếu và Tạ Quân mang cuộn da dê vẽ bố cục cơ quan xuống chân núi, bọn họ muốn đi dò đường trước, A Dung cũng muốn đi, nhưng hai người đều không đồng ý, đúng là sự thống nhất hài hòa hiếm có.“Dung Dung, chúng ta sẽ quay về trước bữa tối, trưa con ăn cùng với Cố thúc thúc nhé.” Yến Tuyết Chiếu dặn dò nói: “Nếu Dịch Vân Trường có tỉnh lại, con cho hắn ta ăn chút cháo trước rồi đợi ta trở về.”A Dung đành phải gật đầu đồng ý, nhìn về phía hai người: “Hai người cẩn thận nhé.”Thấy A Dung vẫn muốn đi, Tạ Quân cười nhận lời: “Đợi chúng ta giải xong những cơ quan này rồi, sẽ đưa A Dung đi xem.”Hai người lúc này mới đi.
A Dung trở về phòng, buồn chán đọc sách.Tới gần trưa, nàng lại đến phòng bếp học nấu ăn với Cố Tề Quang.
Lần này Cố Tề Quang đã chịu để cho nàng làm rồi, cho dù nấu không ngon, hắn ta cũng có thể sửa chữa kịp thời, dù sao bữa trưa này cũng chỉ có hai người ăn.“Làm như thế này sao?” A Dung vừa nhảy nhót vừa mạnh dạn nấu cơm, sau đó lại vì không nắm chắc được gia vị mà cứ chần chừ mãi.Cố Tề Quang gật đầu: “Bỏ vào đi, A Dung đã tiến bộ nhiều rồi.”Dưới sự dạy dỗ của Cố Tề Quang, đợi A Dung làm xong cơm trưa, đã qua giờ Ngọ rồi, nhưng nàng vẫn vô cùng vui vẻ, cứ luôn miệng nói đợi sau này nấu thông thạo rồi nhất định sẽ nấu một bữa cho phụ thân ăn.Cố Tề Quang cười gắp đồ ăn cho A Dung: “Nếm thử tay nghề của mình đi.”“Cũng tạm.” A Dung nghiền ngẫm, bình luận nói: “Khẩu vị của phụ thân khá mặn, lần sau bỏ thêm nhiều gia vị chút.”“Lát nữa để ta rửa bát đi.” Cố Tề Quang nói: “Dù sao bữa trưa hôm nay cũng là A Dung nấu mà.”A Dung trợn tròn mắt: “Sao mà được, nếu không có Cố thúc thúc, làm sao con nấu được? Hơn nữa phụ thân cũng không để cho Cố thúc thúc rửa bát, làm sao con có thể…”Cố Tề Quang lắc đầu cười: “Từ khi sống với phụ thân con, ta đúng là chưa từng phải rửa bát, chính là bởi vì thế, ngược lại còn cảm thấy muốn rửa bát rồi.”A Dung không hiểu ý nghĩ của Cố Tề Quang, nhưng thấy hắn ta cứ khăng khăng muốn rửa, đành phải đồng ý.“Sau khi ăn xong ta đi lau người cho Dịch công tử.”Cố Tề Quang nói: “A Dung đợi một lúc rồi hẵng vào.”“Được ạ.”Đợi đến lúc A Dung vào phòng, Cố Tề Quang vừa đúng lúc đi ra, trong mắt hắn ta mơ hồ mang theo ý sâu xa, nhìn A Dung nói: “Dịch công tử… hình như đang gọi con.”A Dung ngẩn người ra: “Gọi con?” Nàng khó hiểu đi vào, nhìn Dịch Vân Trường đang nằm trên giường, thở dài nói: “Dịch công tử ơi Dịch công tử, tỉnh lại sớm đi mà…”Cũng không biết có phải lời nói của nàng linh nghiệm hay không, lúc nàng đang muốn ra ngoài, Dịch Vân Trường đột nhiên chìa tay ra kéo nàng lại.Bước chân của A Dung dừng lại, vui mừng nói: “Dịch công tử tỉnh rồi?” Nàng xoay người lại, thấy Dịch Vân Trường nhíu chặt mày, sắc mặt đỏ hồng, mồ hôi thấm ra không ngừng, giống như đang ở trong mơ.“A Dung, nàng đi đâu vậy?” Dịch Vân Trường lắc đầu, vẻ mặt đau khổ, mồ hôi chảy ra, sắc mặt ửng hồng: “Mau trở về đi được không?”Trong lòng A Dung có cảm giác kỳ quái, biết rõ “A Dung” trong miệng Dịch Vân Trường chắc hẳn là mình, nhưng lại cảm thấy giống như đang gọi một người khác vậy.
Nàng quơ quơ cánh tay bị hắn ta giữ chặt, nói: “Dịch công tử? Dịch công tử?”Hắn ta đột nhiên mở mắt ra, trong mắt vẫn còn sót lại vẻ đau khổ, nhưng lúc nhìn thấy A Dung, hốc mắt đỏ hồng, hắn ta đứng dậy, ôm A Dung vào lòng, luôn miệng gọi: “Cuối cùng cũng tìm thấy nàng, ta đã tìm nàng rất lâu rồi,…”A Dung bất ngờ bị hắn ta ôm chặt, đợi nàng phản ứng được, lập tức giãy giụa.
Nhưng hắn ta ôm quá chặt, không thể nào giằng ra được.
A Dung buồn bực nói: “Dịch công tử, buông ta ra trước đã rồi nói…”Lời nói của nàng hơi ngừng một chút, bởi vì nàng cảm giác được bên gáy của nàng ẩm ướt, từng giọt nước mắt của Dịch Vân Trường thấm vào nàng.
A Dung kinh ngạc, cho dù nàng không hiểu vì sao hắn ta lại khóc, nhưng không từ chối nữa.Nàng hít một hơi: “Dịch công tử e rằng gặp ác mộng rồi…”Lúc lâu sau, Dịch Vân Trường cuối cùng cũng bình tĩnh lại, buông A Dung ra, quay mặt lau đi nước mắt, rồi quay người lại: “Đây là nơi nào? Sao A Dung đến được đây?”A Dung đang muốn trả lời đây là Tuyết vực, còn chưa mở miệng ra đã thấy trên mặt Dịch Vân Trường đều là nụ cười dung túng, lời nói cũng như đang dỗ trẻ con, hắn ta nói: “A Dung nói rõ đi rồi Dịch ca ca sẽ đi bắt cá cho A Dung ăn.”Hắn ta hơi có hướng nam sinh nữ tướng, vô cùng xinh đẹp, lúc cười dỗ dành người ta có thể khiến người ta dễ dàng tin tưởng, nhưng A Dung lại đang không hiểu hắn ta nói gì.Cái gì mà “A Dung nói rõ đi”, sao hắn ta lại tự xưng là “Dịch ca ca”, vì sao lại đột nhiên nói “bắt cá”?Nàng cố đè nén cảm giác kỳ quái, đáp: “Nơi đây là Tàng Kiếm sơn trang, nằm ở phía Bắc Tuyết vực, Dịch công tử được phụ thân ta cứu về.”Dịch Vân Trường vừa nghe A Dung nói vô cùng lưu loát rõ ràng liền sửng sốt, lại thấy nàng nhắc đến “phụ thân”, mặt lộ vẻ nghi ngờ, hắn ta há miệng, muốn nói gì đó, chần chừ một lúc, hỏi: “Nàng… tên là gì?”“Hả?” A Dung kinh ngạc hô một tiếng: “Dịch công tử không quen ta sao?”Hai người ông nói gà bà nói vịt, im lặng trong chốc lát, Dịch Vân Trường đột nhiên kịch liệt thở gấp một tiếng, sau đó ôm đầu.“Dịch công tử, ngươi làm sao vậy?”Dịch Vân Trường ôm chặt đầu ngồi xổm xuống, thần sắc lộ rõ vẻ đau khổ: “Không biết…” Hắn ta giãy dụa muốn trả lời A Dung: “Sao ta…đột nhiên lại…đau đầu thế này?”Hắn