Về việc bắt đầu trận đấu này như thế nào, đội huấn luyện viên của Thẩm Kình Vũ có nhiều ý kiến khác nhau.
Có người cho rằng nên thận trọng, trước hết thăm dò hết ưu khuyết điểm của đối phương rồi đưa ra kế sách tiếp theo; cũng có người nói anh cần tấn công thật nhanh để giành quyền khống chế nhịp độ trận đấu.
Giữa hai phương án này, Thẩm Kình Vũ sẽ tính toán như thế nào? Thật ra khi thảo luận trước đó, anh vẫn chưa có câu trả lời chính xác, chỉ định lên võ đài tùy cơ ứng biến.
Bây giờ, trận đấu đã thật sự bắt đầu.
Sau khi hai người chạm găng, Noguchi Oosawa di chuyển về phía sau nhằm kéo dài khoảng cách để quan sát đối thủ, gã cho rằng Thẩm Kình Vũ cũng sẽ làm như vậy – đây là cách đánh của đa số các tay đấm.
Nhưng ngoài dự kiến của gã, Thẩm Kình Vũ không lùi mà tiến lên, đột nhiên tăng tốc xông đến chỗ mình!
Thẩm Kình Vũ phóng lên, đấm thẳng rồi ngay lập tức bồi một cú móc trái.
Anh mạnh mẽ áp sát từng bước, thoáng chốc đã hoàn thành một chuỗi đòn tấn công.
Đòn đánh của anh khiến Noguchi Oosawa không kịp chuẩn bị, liên tục lùi về phía sau.
“Ái chà!” Bình luận viên Tống Tuyền không nhịn được tiếng hô.
“Căng thẳng! Tuyển thủ Nhật Bản vội vàng rồi!”
Tham dự một trận đấu quốc tế như vậy, Thẩm Kình Vũ nhận phải áp lực không nhỏ, chẳng lẽ Noguchi Oosawa thì khác sao? Trận đấu vừa bắt đầu, sự tấn công dồn dập của đối thủ làm gã phạm sai lầm: gã lùi quá vội vàng, đột nhiên bước hụt, mất thăng bằng!
Đúng lúc ấy, Thẩm Kình Vũ thu tay lại, bỗng xoay người tung ra một đòn Cá sấu quẫy đuôi!
“Òa!” Túc An không ngờ vừa mở màn đã đánh dữ dội như vậy, kích động suýt nhảy dựng lên.
Nhưng cô không thể nhảy được vì còn một con gấu túi vẫn đang treo trên người– cả người Kỷ Cẩm căng cứng, ôm chặt lấy tay Túc An không buông.
Đây là cơ hội cực kì tốt, Noguchi Oosawa mất thăng bằng nên buông lỏng tay, nếu Thẩm Kình Vũ đá trúng thì anh có thể thẳng thừng lấy mạng đối phương, đổi mới kỷ lục về thời gian kết thúc trận đấu ngắn nhất trong đêm nay!
Tiếc rằng dù Noguchi Oosawa mất thăng bằng nên buông lỏng phòng ngự, nhưng cũng vì vậy mà ngửa người về phía sau – việc ấy khiến chân Thẩm Kình Vũ sượt qua mũi gã.
Cú đá của anh trượt rồi!
Trong hai giây ngắn ngủi ấy, tất cả khán giả trong hội trường đều nín thở.
Vào khoảnh khắc chân Thẩm Kình Vũ rơi xuống đất, dường như có thể nghe được tiếng thở phào đồng loạt.
“Ây dà!!” Tống Tuyền căng thẳng suýt lạc giọng.
“Tiếc quá! Tiếc quá!! Thẩm Kình Vũ vội vàng quá, cơ hội tốt như vậy mà không bắt được.
Nếu không, cú đá ấy mà trúng thì chắc chắn đã KO rồi!”
Trên sàn đấu, hai chân Thẩm Kình Vũ tiếp đất, Noguchi Oosawa cũng đã đứng vững, vẽ nên khoảng dừng cho một đợt tấn công dồn dập.
Noguchi Oosawa khẽ di chuyển thân sau, do dự xem có nên phản kích hay không, cơ hội chỉ đến trong chớp mắt.
Thẩm Kình Vũ chuyển tư thế, nhanh chóng trở về thế phòng ngự, vậy là Noguchi Oosawa không tiến lên nữa.
Lần này hai người di chuyển sang ngang một cách ăn ý, dần kéo dài khoảng cách.
Đá trượt một lần nhưng Thẩm Kình Vũ không hề chán nản.
Làn sóng công kích dồn dập của anh chỉ đến lấn át đối thủ về mặt khí thế, chứ không phải thắng được trận đấu một cách nhanh chóng.
Nếu có thể hạ gục đối thủ trong ba đòn ấy là chó ngáp phải ruồi, không được thì cũng là chuyện thường tình.
Trong quá trình di chuyển, anh cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Noguchi Oosawa, tìm kiếm sơ hở của đối thủ.
Đam Mỹ Hiện Đại
Mà Noguchi Oosawa cũng là một tay đấm vô cùng ưu tú.
Dù đòn ngoài dự kiến vừa nãy làm gã kinh ngạc, nhưng gã lập tức ổn định lại tâm trạng nghênh chiến, từ bề ngoài không may mảy nhìn ra gã đang chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Hai người di chuyển một thời gian, Thẩm Kình Vũ lại ra tay trước, phát động làn sóng tấn công thứ hai.
“Hôm nay Thẩm Kình Vũ đánh cực kỳ chủ động!” Tống Tuyền nói.
“Xem ra cậu ấy rất muốn đánh được một thành tích đẹp mắt tại trận đấu quốc tế đấu tiên này.
Tôi rất mong chờ xem hôm nay cậu ấy có thể đem lại cho chúng ta niềm vui bất ngờ nào.”
Thẩm Kình Vũ liên tục chọc để thăm dò Noguchi Oosawa, Noguchi Oosawa cũng không hề nóng vội ra tay mà vừa đỡ đòn vừa khẽ di chuyển cơ thể như đang tìm cơ hội.
Thẩm Kình Vũ chọc, sau đó đột nhiên đấm một cú trực diện mà anh đã chuẩn bị trước đó.
Noguchi Oosawa nhạy bén bắt được khoảnh khắc anh ra tay, lập tức né sang bên trái, cũng chính là bên phải của anh.
Thẩm Kình Vũ thu lại nắm đấm hụt trong nháy mắt, Noguchi Oosawa cũng sử dụng “đòn sát thủ” của mình, di chuyển người về phía trước, dồn lực từ bụng, tung một đòn móc trái nhanh như chớp về bên má phải không được phòng thủ của Thẩm Kình Vũ!
“Ầm!” Tiếng tay chân va vào nhau một cách nặng nề.
Từ khi hai người áp sát vào nhau, Kỷ Cẩm nhắm chặt mắt không dám nhìn.
Cậu nghe thấy xung quanh hét lên, nhịp tim tăng vọt sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
“Đau đau đau đau đau…” Tay Túc An bị Kỷ Cẩm bóp chặt quá, phải mở miệng kêu.
“Quá đẹp!!!” Ngược lại so với Kỷ Cẩm, Tống Tuyền không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ bất kì khoảnh khắc đặc sắc nào.
Ông liến thoắng giải thích chuyện vừa xảy ra.
“Lại là một lần giao chiến tuyệt vời! Như chúng ta vừa thấy, đầu tiên tuyển thủ Thẩm Kình Vũ tung ra một chuỗi đòn tổ hợp, Noguchi Oosawa phản kích bằng cú đấm móc trái, nhưng tuyển thủ Thẩm Kình Vũ né được!! Hơn nữa cậu ấy còn quét trúng chân trước của tuyển thủ Noguchi!”
Khi vung tay phải, Thẩm Kình Vũ lập tức đá thấp một cú ngay sau đó.
Động tác ấy giúp cơ thể anh ngửa ra sau, xoay tròn theo quán tính, vừa vặn để tránh được cú đấm móc trái của đối thủ.
Một chuỗi đòn như vậy anh đã tập cả ngàn lần trong mấy tháng này, rốt cuộc bây giờ đã có thể phát huy tác dụng trên võ đài.
Thế là Noguchi Oosawa lại bị đánh vài cú nữa, nhưng vẫn không thể làm Thẩm Kình Vũ bị thương nặng chút nào.
Trong nhà thi đấu, các khán giả Nhật Bản dần thì thầm xôn xao vì bất mãn.
Sự chán chường giữa hàng mày của Noguchi Oosawa chợt biến mất, gã cất bước, tiếp tục di chuyển trên đài.
Chẳng lâu sau, Thẩm Kình Vũ lại tiến lên.
Như Tống Tuyền đã nói, hiệp này Thẩm Kình Vũ cực kì chủ động, đây là chuyện không thường gặp trong những trận đấu trước của anh.
Vì sao anh phải chọn sách lược này? Vì cảm thấy đối thủ lần này rất dễ đối phó sao?
Tống Tuyền không biết, ngay cả Noguchi Oosawa cũng nghĩ không thông.
Song Tống Tuyền vẫn nhạy cảm nhận ra một điều khác lạ.
Khi Thẩm Kình Vũ lại tấn công lần nữa, đôi mắt Tống Tuyền sáng lên, vội chia sẻ điều mình phát hiện cho khán giả: “Xem ra Thẩm Kình Vũ đã chuẩn bị rất chu đáo cho trận đấu lần này!… Những ai từng xem Noguchi đánh đều biết Noguchi có một đòn đặc biệt, là cú móc trái của cậu ta.
Cậu ta thích phản kích khi đối thủ tấn công từ bên trái của mình bằng đón ấy, hơn nữa tỉ lệ KO của đòn này cực kì cao… Mọi người chú ý vào động tác của Thẩm Kình Vũ, mỗi khi tung một cú đấm bên phải, cậu ấy sẽ ngửa về phía sau, chính vì đề phòng cú móc trái của Noguchi!”
Ông vừa dứt lời, Thẩm Kình Vũ lập tức đánh một chuỗi đấm phải và quét chân liên tiếp, những khán giả nhanh mắt trong phòng livestream đều nhận ra đúng như Tống Tuyền nói!
Bình luận viên và người xem đều phát hiện, Noguchi Oosawa đứng đối diện với Thẩm Kình Vũ tất nhiên đã nhận ra từ sớm.
Hai lần ra tay thất bại khiến tim gã rơi lộp bộp trong lòng– lần đầu có thể là điều bất ngờ, nhưng lần thứ hai cho thấy rằng đối thủ đã có phòng bị, hơn nữa còn có khả năng né tránh nhanh hơn cả cú đánh của gã!
Noguchi Oosawa vẫn luôn vô cùng tự tin đối với cú móc trái của mình, đôi khi trên sàn đấu, gã thậm chí còn cố tình lộ sơ hở