Thăm Thẩm Lạc Ngưng xong, Thẩm Lão Gia cùng Sở Vân Dung liền ở lại dùng cơm sau đó về lại Đại Viên.
Thẩm Lạc Ngưng ăn xong thì về phòg nghỉ ngơi.
Đang ngồi trên giường bỗng nhớ ra cái gì đó liền đi tìm điện thoại.
Bấm một dãy số gọi đi, rất nhanh đầu dây bên kia liền có phản hồi.
"Alo? Ann?" Lục Tiểu Hy cất giọng.
"Chuyện bên đó sao rồi? Ổn thoả chứ?" Thẩm Lạc Ngưng hỏi.
"Mình có cái này cho cậu xem" Lục Tiểu Hy cười khúv khích nói.
Cô gửi một video qua email cho Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng nhanh tay nhấn vào cuộc hội thoại xem video đó.
Trong video là cảnh Thẩm Ý Thi đang nằm la lết dưới mặt đất để liếm cháo trong chén.
Thẩm Lạc Ngưng thấy vậy thì ánh mắt khẽ động, Thẩm Ý Thi không ngờ cũng có ngày này.
Nói chuyện với Lục Tiểu Hy một lát, cơn buồn ngủ lại kéo đến, Thẩm Lạc Ngưng liền tạm biệt Lục Tiểu Hy lên giường ngủ.
Bên phía Lục Tiểu Hy, sau khi hay tin Thẩm Lạc Ngưng mang thai cô liền chạy đi tìm tất cả thành viên còn lại thông báo tin vui.
Trong nhóm ai cũng đều bất ngờ cùnt vui vẻ thay cho Thẩm Lạc Ngưng.
Chiều hôm đó, Lục Tiểu Hy mang đồ ăn cho Thẩm Ý Thi.
Vốn định để cô ta nhịn đói thêm mấy ngày nhưng Thẩm Lạc Ngưng kêu giữ mạng cô ta lại.
"Nào, cún cưng, đến ăn thôi" Lục Tiểu Hy bật công tắc đèn lên, đặt cháo xuống nền nhà sau đó réo gọi.
Thẩm Ý Thi hiện tại gầy trơ xương, hai hôm nay cô ta bị dằn vặt đến chết đi sống lại.
Cả người cô ta đầy vết cào xé, vì không có thuốc nên cô ta liền tự hành hạ bản thân mình.
"Cô cho gì vào đồ ăn của tôi?" Thẩm Ý Thi ánh mắt đầy thù hận nhìn Lục Tiểu Hy.
"À? Phát huy tác dụng rồi sao? Tôi cho một chút ma tuý vào thôi ah" Lục Tiểu Hy thản nhiên nói.
"Tiện nhân, ác độc" Thẩm Ý Thi nghe đến hai chữ ma tuý liền rùng mình.
Không xong rồi, cô ta nghiện ma tuý rồi.
Nhìn Thẩm Ý Thi như vậy, Lục Tiểu Hy liền muốn kích thích cô ta.
"Cô biết tin gì không? Thẩm Lạc Ngưng mang thai rồi đó" Lục Tiểu Hy không muốn để Thẩm Ý Thi biết thân phận của Thẩm Lạc Ngưng nên gọi thẳng tên cô ra thay vì gọi Ann.
"Mang thai? Của anh Hi sao?" Thẩm Ý Thi hỏi một câu vô cùng ngớ ngẫn.
Lục Tiểu Hy nhìn Thẩm Ý Thi.
"Ăn đi" Lục Tiểu Hy đá đá chén cháo.
Thẩm Ý Thi nghe tin Thẩm Lạc Ngưng mang thai thì ngồi ôm gối thẫn thờ.
Cô ta suy nghĩ thật lâu, rõ ràng cô ta và Thẩm Lạc Ngưng đều là con cháu nhà họ Thẩm, nhưng tại sao Thẩm Lạc Ngưng hiện tại lại sống trong nhung lụa, được kẻ hầu người hạ.
Còn cô ta lại sống giống như một con chuột cống, hiện tại lại còn dính vào chất cấm.
Sự bất công này khiến Thẩm Ý Thi càng hận Thẩm Lạc Ngưng hơn.
Ngày hôm sau, Thẩm Lạc Ngưng cùng Sở Vân Dung hẹn nhau đi mua sắm.
Đang đi trên đường thì gặp được Vân Dao.
"Bác gái, Lạc Ngưng" Vân Dao thân thiện chào hỏi.
"Là Dao Dao sao? Đã giải quyết xong chuyện ở Lạc Thành rồi?" Sở Vân Dung nhẹ giọng hỏi thăm.
"Vâng, ba cháu đã khoẻ lại nên cháu liền quay về đây làm việc trở lại" Vân Dao cười nói.
"Báo cho cháu một tin vui, Tiểu Ngưng đã có em bé rồi" Sở Vân Dung hận không thể thông báo tin vui này cho cả nước nhưng bà lại sợ nhiều người biết khiến con gái bà bị ảnh hưởng.
"Aaa?" Vân Dao lộ ra biểu cảm bất ngờ cùng có chử vui mừng.
Cô đưa tay sờ nhẹ vào bụng của Thẩm Lạc Ngưng.
"Chúc mừng em" Vân Dao lộ ra một nụ cười vui vet hiếm thấy.
"Cảm ơn chị" Thẩm Lạc Ngưng gật đầu nói, cô dùng ánh mắt ôn nhụ nhìn xuống bụng nhỏ của mình.
Không biết khi nào Đình Hi mới trở về, cô muốn tự chính mình báo cho anh tin vui này....!
"Cùng đi dùng cơm thôi, mẹ đói rồi" Sở Vân Dung nắm tay Thẩm Lạc Ngưng và Vân