Thẩm Gia Hứa rất nhanh đã hay tin, chưa kịp đưa Vân Dao về, anh liền lái xe đến thẳng bệnh viện.
Vân Dao biết tin thì cũng lo lắng không yên.
"Thai nhi không sao nhưng tay chân của thai phụ thì bị trầy xướt khá nhiều, cần phải khử trùng trước nếu không muốn để lại sẹo" Bác sĩ kiểm tra bụng của của Thẩm Lạc Ngưng xong thì nói.
Sở Vân Dung nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm.
Bà đứng bên cạnh nhìn chăm chăm Thẩm Lạc Ngưng.
"Lạc Ngưng.
Không sao chứ?" Thẩm Gia Hứa và Vân Dao phi như bay đến.
"Em không sao" Thẩm Lạc Ngưng trả lời.
"Lạy trời, Lạc Ngưng, em làm chị sợ chết mất" Vân Dao nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm.
Trên đường đến đây cô lo lắng đến đứng ngồi không yên.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Thẩm Gia Hứa lái xe đưa Thẩm Lạc Ngưng về Cầm Viên nghĩ ngơi, sau đó đưa Vân Dao về rồi mới cùng Sở Vân Dung trở về Đại Viên.
Về đến nhà, Sở Vân Dung vô tình để Thẩm Lão Gia biết được.
Ông liền gọi đến Cầm Viên hỏi thăm tình hình.
Mặc cho Sở Vân Dung bảo rằng Thẩm Lạc Ngưng không sao.
Gọi đến Cầm Viên thì Vương Lão Gia hay tin, ông tức tốc lên phòng kiểm tra xem Thẩm Lạc Ngưng như thế nào.
"Ông Nội?" Thẩm Lạc Ngưng đang đọc sách thì thấy Vương Lão Gia vào phòng tìm mình.
"Tiểu Ngưng, cháu có sao không? Có đau chổ nào không?" Vương Lão Gia lo lắng nhìn cháu dâu của mình.
"Không...không sao ạ" Thẩm Lạc Ngưng không ngờ Vương Lão Gia lại biết tin này.
"Sau này ông phải để Đình Hi ra ngoài cùng cháu, nếu không có nó, ông sẽ đi cùng cháu" Vương Lão Gia yêu thương Thẩm Lạc Ngưng vô cùng, ông sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Hôm nay chỉ là sự cố ngoài ý muốn thôi ạ" Thẩm Lạc Ngưng thấy Vương Lão Gia lo lắng thì nhẹ giọng trấn an ông.
"Được rồi, cháu nghĩ ngơi đi" Vương Lão Gia xoa xoa đầu cháu dâu mình.
Sau khi Vương Lão Gia rời khỏi phòng, Thẩm Lạc Ngưng tập trung nhớ lại chuyện xảy ra lúc sáng.
Chiếc xe đó rõ ràng là cố ý lao vào người cô cùng Sở Vân Dung.
Hiện