Quan Phùng suốt mấy ngày nay chỉ tập trung điều tra âm hồn luôn theo dõi Tô Lăng.
Kết quả giống như Ngạn Thần, căn bản không điều tra ra thân thế của cao nhân.
Ngạn Thần trở về Ma giới, hắn nhốt mình trong điện tu luyện mấy ngày, đợi đến khi Quan Phùng điều tra rõ ràng ngọn ngành.
"Cộc"
từ ngoài cửa vang lên tiếng gõ, Ngạn Thần mở mắt, hắn ngồi trên chiếc ghế dành cho riêng mình tu luyện, phất tay, một lực lượng vô hình đẩy bay cánh cửa.
Lão gia Phùng bước vào, cung kính thi hành lễ "Ngạn thiếu"
"Đóng cửa lại".
Truyện Việt Nam
Y khép cánh cửa, dùng linh lực áp chế bên ngoài.
Nếu có người vào, linh lực phát huy hiệu lực.
Y tiến đến ngồi trên ghế, tự rót một ly trà "Ngạn thiếu"
sau đó gọi hắn một tiếng.
Ngạn Thần ngẩng đầu nhìn y, nhận lại một cái lắc đầu thất vọng.
"Không điều tra ra manh mối của hắn sao?"
Hắn điềm tĩnh, thu lại linh khí tỏa ra, chấm dứt việc tu dưỡng sinh khí.
Quan Phùng gật đầu, tay nâng ly trà nhấp một ngụm, trà lạnh ngắt lan toả, Y nhíu mày "Trà này quả thực lạnh!!"
"Trà đã qua mấy ngày, căn bản có thể đổ đi"
Phụt...!
Con mẹ nó, tại sao hắn không nói sớm mà đợi đến khi lão uống rồi mới nói? Tính chơi khăm lão mà, đúng là đứa trẻ nghịch ngợm!! Quan Phùng không tức giận, Y giãn mày ra, nhẹ nhàng mỉm cười "Cậu vẫn giống như ngày nào!!"
Ngạn Thần đổi lại nhíu mày, hắn không muốn mất nhiều thời gian vì mấy chuyện vớ vẩn.
Lão già kia hiểu ý, ngưng việc trêu chọc hắn.
Lão nói vào vấn đề chính "Quả thực tên kia rất cao tay, tôi đã dùng mắt nhưng cũng không thể phát hiện được hắn"
"Hản vẫn ở gần Tô Lăng?"
"Đúng vậy, có vẻ như người này đã đặt ấn kí lên người Tô Lăng tiểu thư"
Quan Phùng nhớ lại, hôm đó y tới phòng Tô Lăng mục đích kiểm tra kí ức của nàng.
Lúc Tô Lăng quay người, lão phát hiện phía sau lưng toả ra âm khí.
Y sử dụng mắt thần của mình nhìn thật kĩ, phía sau lưng của nàng có một dấu ấn màu đỏ huyết, phát sáng.
Ngàn Thần tiến đến ngồi vào