Lúc Tô Nhiên trở lại hạ giới cũng chỉ tới buổi trưa mà thôi.
Cô nằm nhoài trên giường, tận dụng thời gian nghỉ ngơi để tu dưỡng khí tức một lúc.
Tô Nhiên chìm dần vào giấc ngủ Buổi chiều...!
Reng...reng...!
Tiếng chuông di động vang lên inh ỏi.
Tô Nhiên với lấy di động, nhấn lộn vào nút từ chối cuộc gọi.
Cô tiếp tục chìm sâu vào giấc một.
Năm giây sau, tiếng chuông vang lên một lần nữa, Tô Nhiên mơ màng hé mở đôi mắt, nhận máy.
Chất giọng truyền qua điện thoại vô cùng biếng nhác, ngái ngủ.
"Alo?"
"Tô Nhiên, em đang ở đâu đấy?"
Người gọi tới là Tô Lăng, giọng điệu truyền qua loa của nàng nghe ra vô cùng hấp hổi và luống cuống.
Hình như là nàng đang rất gấp gáp, có chuyện gấp cần nhờ tới cô.
Tô Nhiên thật thà trả lời Em đang ở nhà"
"Tốt quá!"
Nét mặt Tô Lăng có chút chuyển sắc.
Nàng tiếp lời "Chị chuẩn bị phải họp nhưng tài liệu chị quên mang đi, em có thể mang tới công ty hộ chị được không, nỏ rất quan trọng với chị"
Tô Nhiên theo bản năng gật đầu, nét mặt không biểu lộ ra một tia cảm xúc.
Tô Lăng lãy lại được một tia vui mừng trên nét mặt.
Nếu như thiếu tài liệu, nàng e là sẽ phá huỷ cả một hợp đồng làm ăn lớn của công ty.
Đầu dây bên kia đã cúp máy, chỉ còn lại tiếng tut tut tut.
Tô Lăng nắm chắc di động trên tay, nàng xuýt xắng trước cửa phòng làm việc.
Nàng đã cố gắng rất nhiều, để có thể đạt được những thành quả như ngày hôm nay, nàng đã không ngừng nỗ lực.
Tô Lăng là một người xứng đáng nhận lấy lòng tốt của Tô Nhiên.
Gô rời khỏi công ty Dương Thị.
Tô Nhiên lang thang trên đường, không biết tiếp theo phải