Tôi cố gắng kiềm chế, không để lộ biểu cảm tức giận của mình với thầy. Hắn ăn mặc chỉnh chu đến đây, vậy hôm nay hắn không đến công ty à? Mà thôi, cũng chẳng liên quan gì đến mình.
- hôm nay mày cũng đến đây sao? lạ đó
Cách nói chuyện bình tĩnh đến đáng gờm của thầy khiến tôi trầm trồ khen ngợi trong lòng, đây có lẽ là tuyệt chiêu tôi nên áp dụng để sau này còn lấy ra sử dụng khi nói chuyện với mấy người giống như Úc Khải Tôn hắn.
- dư thời gian, tao muốn đến đâu thì đến... tao còn cảm thấy nơi này chưa đủ để tao vào bàn nữa kìa
Hắn nói gì cơ? Nhà hàng đạt chuẩn 5 sao ở đây mà vẫn chưa đủ trình để hắn vào? Thật nực cười... nếu hắn dư tiền vậy tại sao không đi bổ sung một chút kiến thức, học lại cách nói chuyện tử tế ?
- Hoàng Bách Niên, chúng ta biết nhau từ nhỏ, chưa bao giờ tao thấy mày đi ăn cùng người con gái nào... Vậy ắt hẳn người bên cạnh mày là bạn gái rồi? - hắn cười nhếch mép, lộ rõ chiếc răng khểnh, càng làm tăng sự cuốn hút trên khuôn mặt
Không! Không thể dễ dàng bị con người đó cuốn hút như vậy. Mà cũng lạ! Tại sao xung quanh tôi từ người đáng yêu như thầy đến kẻ đáng ghét như tên kia đều quyến rũ vậy? Thật không thể kiềm lòng mà...
- tôi...tôi..không phải là bạn gái thầy, tôi...chỉ là...
- là thầy trò thôi. Mày muốn dùng bữa chung chứ?
Phù...! Thầy đáp nhanh gọn lẹ còn hơn người yêu cũ trở mặt nữa.
- khi khác đi. Mày ghé nhà tao vào bất kì dịp nào cũng được, chúng ta cùng nhau nói chuyện, giờ tao bận rồi. Bye !
Nghe thấy chướng tai ghê ! Người gì mà chút tự trọng cũng chẳng có, rõ là thầy có thành ý hết mình đến vậy mà còn....
- thầy... để em...
Tay tôi và thầy vô tình chạm nhau. Như có một luồn điện chạy qua người mình, tôi rụt rè rút tay lại. Hai má tôi hình như đang đỏ ửng lên thì phải... Chuyện gì đây chứ?
- thầy xin lỗi, thật vô ý quá, xin lỗi em.
- không...không sao đâu thầy...
- em ăn đi, thầy đưa em về.
- vậy thì lại phiền thầy nữa, nhà em ở gần đây thôi. Đi xe buýt là về ngay được, thầy khỏi đưa em về
- ngốc thật!
Thầy lấy tay xoa đầu tôi rồi nở nụ cười, dù vô tình hay cố ý tôi không rõ , nhưng điều này khiến trái tim tôi thổn thức từng nhịp. Tôi bẽn lẽn cúi đầu ăn một mạch mà không kịp thở.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi phải trải qua bao nhiêu cái ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác từ những "soái ca" xung quanh mình đây? Thầy Bách Niên chạy moto siêu ngầu. Thì ra đây cũng là một trong những lý do mà nữ sinh bị mê hoặc đây mà. Khoan! Trước khi về tôi đã được "rữa mắt" với bill đưa ra, bữa trưa "tạm bợ" có giá 5500USD. Kinh khủng đến nỗi không muốn nhắc đến.
- em đội