Chiếc xe BMW vừa đậu vào gara. Úc Khải Tôn bước vào nhà một cách uy nghiêm, hai hàng người đứng cúi đầu chào hắn. Hôm nay hắn không xô mình vào các cuộc vui ở bia club, mà về nhà sớm hơn. Hắn tranh thủ thời gian xem lại các hợp đồng ở công ty rồi cho người mang đi.
- đại thiếu gia, có Tử thiếu gia đến gặp ngài
- cho vào đi
Tử Phi Long vừa đáp chuyến bay về nước giải lao sau bao tháng ngày trau dồi kiến thức để nắm quyền hành cho công ty. Vừa đi vào phòng, cậu đã cảm nhận được điều gì đó khác lạ, liền lập tức hỏi
- bao giờ mày lại về nhà vào giờ này vậy? Xém chút tao đã chạy vào club để thăm mày rồi - cậu khoác chiếc áo lên thanh kệ, rồi đi về phía hắn đang ngồi
- về khi nào ? sao không báo trước?
- không cần đâu! Tao còn nghe nói mày đang bận bịu đi lấy vợ, thì chắc gì còn thời gian để ra đón tao. Tao nói có phải không, chú rễ?
- mày cũng biết tao rất chán ghét việc này mà mày còn....
- ok ok ok . Mà tao cũng công nhận rằng Chu Phí nhanh tay thật, nước đi của cô ấy khiến cho mày lao đao là phải.
- mày đã đi gặp Hoàng Bách Niên chưa?
- cái thằng suốt ngày chỉ biết đánh đàn , pha trà ấy hả? Vừa mới gặp xong, quả thật tao khâm phục cuộc sống không bề bộn của nó, vừa an nhàn vừa thoải mái.
- ....
- mẹ kiếp, mày còn lấy danh thiếp của gái điếm bảo vào túi sao? - Tử Phi Long ngạc nhiên khi thấy mẫu giấy lạ trên bàn
- tao đã nói là không muốn liên quan gì nữa, mà vẫn không chịu. Đành phải mang thứ rác rưởi này về vứt sọt rác
Tiện tay, hắn vứt tờ giấy vào ngay sọt rác bên cạnh. Con người lạnh lùng, sắc đá và hào hoa như hắn thì biết gì về thương hoa tiếc ngọc. Ngủ được với ai vài hôm thì hắn đá không thương tình.
- cẩn thận vẫn hơn, Chu Phí không phải là người cho mày muốn làm gì thì làm đâu.
- haha, từ nhỏ đến giờ, Úc Khải Tôn tao chưa hề nói chữ "sợ" trước điều gì, mày nghĩ ai ngán đường được tao...Cuộc đời có mấy khi, sao? Đêm nay mày muốn cháy hết mình với tao không?
- mày nghĩ gì khi hỏi tao câu đó? Mẹ kiếp, mày thích thì tao nhích cùng mày!
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày hôm sau
- Thể Hy, con đi bình an nha con, mẹ sẽ nhớ con nhiều lắm, cha mẹ xin lỗi con - mẹ tôi vừa khóc lóc vừa ôm chầm lấy tôi
Tôi cũng chẳng thể nào khá hơn. Tôi từng nghĩ đám cưới của mình sẽ được tổ chức bên cạnh người mình yêu, được cùng nhau cắt bánh kem, được hát hò cùng bạn bè, được lưu lại những khoảnh khắc thân mật... Tất cả mọi thứ giờ đây đều bị hiện