- ai bảo tôi không dám? - tôi cố gắng thể hiện mình hoàn toàn không sợ hắn, mặc dù trong lòng có chút kinh hãi.
Hắn càng gần hơn, khuôn mặt thanh tú ấy như toát lên vẻ cuốn hút, khó cưỡng. Tay chân tôi dường như không còn có thể cử động được nữa bởi nó bị giữ chặt bởi thân hình to lớn của hắn. Cái quái gì trên đời này cũng có thể xảy ra, nhưng sao nó lại rơi ngay vào tôi?
- để tôi xem, cô có thể chịu đựng trên bao nhiêu phút! - hắn nhấn giọng
"Bao nhiêu phút"? Ý hắn là gì? Là giữ tay tôi trong trạng thái thế này cho đến khi nào tôi mệt mõi? Thật khó hiểu!
- sao? Sợ đến mức toát hết mồ hôi trên người? haha... - hắn bất chợt bật cười
Tôi không ngờ hắn lại cười như thế trước mặt tôi, nụ cười này đối với những cô gái khác có thể đốn gục hết thảy, nhưng sao với tôi, tôi lại cảm thấy hắn như nam thần...kinh!
- sợ gì chứ? Nè, buông tôi ra ngay nếu không ...nếu không tôi sẽ đi gặp chị Chu Phí tính sổ anh đó
Đúng rồi, nhân lúc này phải nói ra "người phụ nữ quyền lực" để "bảo kê" mình ngay chứ. Đâu thể nào cho hắn lấn nước làm tới một cách ngông cuồng.
-nhiệm vụ của cô là hầu hạ và chiều tôi trên giường. Cô nghĩ tôi là ai mà cô dám trêu đùa ?
-....
- để tôi xem cô có trò trống gì.
- ê ê khoan khoan...
Hắn mạnh bạo cởi dây áo tôi xuống. Cái cảm giác ớn lạnh này là sao vậy chứ? Hắn muốn làm gì? Đừng nói là.... Không được, hôm nay chưa phải lúc. Tôi chỉ vừa biết hắn vỏn vẹn 24 giờ thôi mà.
- tránh ra...
Hắn vẫn tiếp tục cúi người lần mò vào trong những nếp vải được mặt trên người tôi. Tôi đạp mạnh vào bụng hắn, khiến hắn ngã nhào sang một bên. Nhìn bộ dạng hắn bị "đá" như vậy, tôi không kiềm chế được, liền bật cười khúc khích
- bỏ 800 triệu USD ra để "mướn" một người về sinh con cho tôi như cô, bên ngoài không thiếu người chịu quỳ xuống mong ước. Cô tưởng rằng tôi thích cơ thể cô? - vừa nói hắn vừa chỉ tay thẳng mặt tôi - người mẫu, hoa hậu, ca sĩ... cô có đếm xuể được số lần họ năn nỉ để ngủ cùng tôi không?
Nói đến đây, tôi có chút động lòng với chị Chu Phí, chắc chị ấy bất lực và mệt mõi khi ở cạnh một người chỉ biết lấy tiền về mà không có chút hạnh phúc kề cạnh. Lý do khiến chị bắt buộc chịu đắng nuốt cay là đây sao?
Tôi ngồi dậy, chỉnh chu lại quần áo, tôi và hắn cùng im lặng. Biết nói gì nữa đây? Tôi cảm thấy bị xúc phạm nặng nề vì cùng là thân phận phụ nữ, hắn lại xem như cỏ rác. Không gian sáng lập lòe và rộng rãi đến đáng sợ khiến tôi không khỏi lo lắng.
Đột nhiên, chiếc bụng "đói meo" của tôi kêu lên liên hồi. Tôi mới sực nhớ ra mình chưa có gì bỏ bụng từ chiều đến giờ này. Lại gặp ngay tình cảnh trớ trêu thế này, làm sao mới phải?
Hình như hắn cũng nghe thấy,