Đang lái xe về thì Tịch Hy đã nhận được điện thoại.
Cô cười khẩy, cũng nhanh đấy.
Cô không nghe máy, tới cuộc thứ ba, thấy đối phương vẫn kiên trì, cô mới dửng dưng nhấn điện thoại.
Giọng nói đầy châm biếm cô rất ghét.
- Xem em trai quý hoá nhà ta đã làm được gì này, lát sẽ có cuộc họp ban điều hành, em gái nhất định phải tới nhé!
Tịch Văn tuy cũng bị ảnh hưởng nặng nề, nhưng thấy hai đứa em cùng cha khác mẹ của mình trầy trật, anh cũng khá mong chờ.
Lần này xem con nhỏ Tịch Hy đó còn dám vênh váo với người anh cả này không.
Anh từ lâu đã muốn đẩy cô ta ra khỏi vị trí thừa kế rồi.
Lẽ ra người con trưởng như anh mới xứng đáng tiếp nhận vị trí đó.
Tịch Hy biết sẽ có chuyện gì sắp xảy ra, cô quay xe thẳng tới chỗ Vân Trì.
Dù không muốn, nhưng xem ra cô lại phải nhờ vả rồi.
***
Để có được ngày hôm nay, Tịch Hy đã phải phấn đấu rất rất nhiều.
Tịch phu nhân đã mất từ lâu là vợ đầu tiên của bố cô, bà sinh ra Tịch Văn.
Sau này, Tịch lão gia gặp mẹ cô, dù cưới hỏi đàng hoàng nhưng người ta vẫn xì xào bàn tán.
Bà sinh được hai người con là cô và Tịch Trí.
Do lúc sinh em trai, mẹ cô khó sinh qua đời, nên bố cô và cô vô cùng chiều chuộng muốn bù đắp cho cậu.
Thành ra, giờ cậu không những phụ lòng đấng sinh thành, còn suốt ngày vác cái danh Tịch thiếu đi ăn chơi lêu lổng khiến cô đau đầu.
Lần này còn nghiêm trọng là đằng khác!
Tịch Hy biết, Tịch Văn luôn không ưa chị em cô.
Cô vốn muốn chung sống hoà bình để bố yên lòng, nhưng Tịch Văn lại không như thế, anh ta luôn gây khó khăn.
Có lần, anh ta động chạm nói tới mẹ cô, đây là giới hạn của Tịch Hy.
Từ đó, cô quyết không nhân nhượng Tịch Văn nữa.
Cô phải giành lấy nhiều thứ hơn, để bảo vệ mình và Tịch Trí.
Chỉ có quyền lực và tài sản mới là thứ khiến cô yên tâm được.
Vốn là con gái sẽ không được coi trọng trọng, cô biết, nếu mình không tranh giành, nhất định sẽ là Tịch Văn nắm lấy.
Vì Tịch Trí còn nhỏ, lại chả hiểu chuyện, ăn chơi không có được lòng tin của bố.
Để chứng minh năng lực của mình, cô đã học hỏi không ngừng, khi còn rất trẻ đã tới Tịch thị làm thực tập sinh, học liền hai trường đại học ngành quản trị kinh doanh và tài chính doanh nghiệp.
Sau đó tiếp tục học cao học ngành truyền thông bên nước ngoài.
Cuối cùng cô cũng được bố coi trọng, cho làm trưởng phòng kinh doanh.
Tịch Văn đương nhiên phản đối kịch liệt.
Anh cho rằng Tịch Hy nên an phận, tới tuổi thích hợp thì lấy chồng cho xong, phụ nữ không cần quá giỏi giang, cũng