Trần Hoa Vinh đúng lúc này xông ra chuẩn xác bắn cho bắn một phát đạn trúng ngực. Giải quyết được kẻ vướng chân này anh mới có tâm trí mà chạy tới chỗ Lý Tử Thất.
Trần Hoa Vinh nhanh chóng cởi trói cho Lý Tử Thất rồi kéo cô lên, hai người chạy về hướng cửa nhà kho. Việc của anh chỉ là bảo hộ cô an toàn rời khỏi đây mà thôi, còn cục diện này cứ để cho đội đặc nhiệm giải quyết đi.
Đội đặc nhiệm không để ý đến Lý Tử Thất và Trần Hoa Vinh nữa, theo thỏa thuận ban đầu Trần Hoa Vinh sẽ lo cho con tin, còn bọn buôn ma túy này sẽ là của họ.
Đội đặc nhiệm cùng người bên Trần Hoa Vinh có vẻ phối hợp rất ăn ý, chỉ một lát đã vây bọn Lão Tam lại. Đội đặc nhiệm có trang bị, bọn họ ôm chắc mấy tấm chắn đạn như một bức tường kiên cố mưa gió không lọt. Tên cầm đầu trúng phát đạn của Trần Hoa Vinh thì đã nằm im một chỗ, Lão Tam thì đang chật vật muốn thoát khỏi vòng vây, đây là thời điểm thích hợp nhất để bọn họ chạy ra ngoài.
Lôi Hạo Nhiên chạy theo phía Trần Hoa Vinh, canh chừng những kẻ thời thời khắc khắc muốn bắn về phía này. Cách cửa nhà kho chỉ còn hơn một mét, Lý Tử Thất nhìn thấy phía bên phải bọn họ, Lão Nhị đang giơ súng về phía này, hai mắt tràn ngập hận thù. Cô biết hắn hận nhất là Trần Hoa Vinh, vì hắn cho rằng anh là người khiến Diệp Tuyền phải bỏ mạng. Lý Tử Thất ngay lập tức ôm lấy cánh tay của Trần Hoa Vinh, đẩy anh sang một bên. Viên đạn ngay lập sượt qua tay Lý Tử Thất khiến cô hết hồn. Nếu chậm một chút nữa, thì Trần Hoa Vinh đã bị đạn ghim trúng ngực rồi.
Trần Hoa Vinh phản xạ rất nhanh, ngay lập tức xoay người bắn một phát, súng trong tay Lão Nhị lập tức bị văng đi. Cả hai không chần chừ lâu, ngay lập tức tiếp tục chạy về phía cửa, nhanh chóng vọt ra ngoài. Lôi Hạo Nhiên vừa lùi về sau vừa bắn không ngừng, cũng thành công vọt ra khỏi nhà kho. Một chiếc xe đã đợi sẵn bên ngoài.
Trần Hoa Vinh và Lý Tử Thất thuận lợi lên xe. Cởi được trói khiến cô thả lỏng hơn xong đồng thời cũng nghi hoặc.
“Bọn họ để chúng ta đi dễ dàng như vậy sao?”
Trần Hoa Vinh cũng đang nhíu mày, không đáp lại Lý Tử Thất mà ngay lập tức phân phó cho Lôi Hạo Nhiên.
“Gọi cho Tôn Hạo, ngay lập tức qua đây, mau lên!”
Tôn Hạo bên này vừa xử lý xông đám người A Mão thì ngay lập tức nhận được điện thoại của Lôi Hạo Nhiên.
“Tôi đã cho một đám người đợi sẵn ở giao lộ, cách hải càng hơn hai cây. Bọn chúng hẳn là sẽ không mai phục quá gần đâu vì còn có đội đặc nhiệm ở hải càng.”
Lôi Hạo Nhiên nghe vậy thì đã yên tâm. Quay lại nói với Trần Hoa Vinh, lúc này mới để ý cánh tay của Lý Tử Thất đang chảy máu.
“Tay cô bị trúng đạn sao?”
Nghe thấy câu hỏi của Lôi Hạo Nhiên, Lý Tử Thất mới nhớ ra cánh tay bị đạn sượt qua của mình. Vết thương không lớn, nhưng cũng chảy máu đỏ cả cánh tay áo. Có điều nó cũng không khiến Lý Tử Thất bận tâm cho lắm. Trần Hoa Vinh chỉ khẽ liếc mắt nhìn qua, nhưng không nói gì, quay lại trạng thái trầm mặc chìm trong suy nghĩ.
Lôi Hạo Nhiên thấy cả hai người cùng im lặng thì cũng quay lên chăm chú nhìn về phía trước. Lúc này hẳn là nên cảnh giác địch có thể xông ra