Hàn Tịch Băng nhìn những biểu hiện kì lạ của Huyết Mị, cảm thấy thật kì cục.
Hắn như vậy là sao đây? Chỉ mới vài câu thôi đã khiến hắn đơ vậy rồi.
Mình không tin tưởng hắn đó là chuyện hết sức bình thường, có gì lạ đâu?
Thử hỏi ngươi, một kẻ quen biết với ngươi chỉ với vài ngày, ngươi sẽ nguyện đem mạng của mình giao cho hắn? Tất nhiên là không! Ta cũng vậy thôi. Hơn nữa, mọi việc về ta hắn đều rõ ràng nhưng còn về hắn, ta lại hoàn toàn mù tịt. Hỏi hắn lại nhất quyết không nói.
Trong tình huống như vậy, bảo sao ngươi tin hắn được?
Ngay cả người thân, bạn bè, người yêu đều có thể tùy thời phản bội nhau như thường. Vậy cái mối quan hệ mỏng manh này làm sao bảo đảm được? Mà thôi, không nghĩ nhiều nữa. Có nghĩ cũng chẳng được gì. Thôi thì bây giờ thả lỏng tâm tình một chút, tận hưởng khoảng thời gian bình yên này trước a.
Và thế là, nữ chính của chúng ta đã chính thức quăng cái vấn đề đó ra sau đầu, quyết định không để tâm đến nó nữa.
" Ngươi bày vẻ mặt đó ra cho ai xem? Bây giờ ta không tin tưởng ngươi, chẳng lẽ ngươi không có cách nào thuyết phục ta sao? Muốn ta đặt niềm tin ở ngươi? Cũng được thôi. Thể hiện cho ta thấy tấm lòng của ngươi đi. Cho ta thấy, ta không nhìn lầm người bằng hữu là ngươi đi. " - Nàng như có như không nhìn về một hướng khác, vẻ như tránh né nhưng ánh mắt chung quy vẫn đặt nơi Huyết Mị.
" Ta sẽ làm được. Một ngày nào đó, ta sẽ khiến nàng nguyện giao tính mạng của mình cho ta. " - Huyết Mị nghe xong lời nàng nói, nhìn như rất cao hứng thốt ra vài lời rất có tính khiêu khích với nàng.
" Ngươi tự tin quá rồi. Àiii. Cũng được thôi. Ta chờ xem ngày đó bao giờ sẽ tới.
Được rồi. Trước hết giúp ta giúp ta xử lý tiểu hồ ly này đã. " - Hàn Tịch Băng bất đắc dĩ cười một cái.
" Ừ. Ta biết rồi. Nàng muốn ăn hồ ly nướng không? Ta thấy bộ lông của nó rất đẹp, hay ta lột ra làm áo khoác cho nàng nha!? Đúng rồi, ma hạch của Thần Thú này sẽ rất có lợi cho tu luyện của nàng. " - Huyết Mị nghe nàng nói xong thì vui vẻ cười.
Hắn rất hăng say liệt kê ra những tác dụng của tiểu hồ ly. Dường như càng nói càng thích thú, nụ cười trên môi hắn càng tươi.
Tiểu hồ ly nằm bất động dưới đất nãy giờ cũng đã tỉnh. Trùng hợp nghe được những biện pháp triệt để lợi dụng chính mình thốt ra từ miệng Huyết Mị. Nó hoảng sợ không biết phải làm gì. Đang lúc còn hoang mang thì nó nhìn sang Hàn Tịch Băng.
Nhân loại này thực lực không cao, gương mặt không biết vì sao lại che kín như thế. Nhìn qua có vẻ rất thân thiết với tên đòi làm thịt mình.
Ừm.... không chừng có thể nhờ nhân loại này mà thoát một kiếp bị nướng thịt. Nghĩ là làm, nó một phát nhảy thẳng về hướng Hàn Tịch Băng.
Về phía Hàn Tịch Băng, nàng còn đang đơ mặt ra mà nhìn Huyết Mị, đang định nói gì đó thì một vật thể lạ không xác định bay vô lòng nàng. Nàng theo bản năng vươn tay ra chụp lấy nó, vật thể lạ không xác định đó giống như được nước lấn tới, đầu nó dụi nhẹ vào ngực Hàn Tịch Băng.
Nàng giật mình nhìn lại nó, mới phát hiện thì ra là tiểu hồ ly mới tấn cấp Thần Thú lúc nãy.
" Được rồi. Huyết Mị, ta không bảo ngươi làm thịt nó. Ý ta là, bây giờ mình làm gì với nó đây? " - Hàn Tịch Băng hơi suy tư nhìn chăm chăm tiểu hồ ly, nói.
" Ý nàng là nàng muốn kết khế ước với nó sao? " - Huyết Mị nghe nàng nói thì hơi thắc mắc quay lại nhìn nàng.
Không quay lại thì thôi, nhưng đã quay lại rồi thì máu trong người hắn đồng thời sôi trào.
Giỏi cho tiểu hồ ly đó! Dám thừa lúc hắn không để ý mà ăn đậu hũ của nàng. Gan đủ to đi! Biết thế lúc đó hắn không ra tay, để đám Phong Lang nuốt con hồ ly này rồi.
Bây giờ Huyết Mị rất có xúc cảm muốn xông vô nắm đầu con hồ ly đó quăng ra ngoài mà. Nếu hắn được thế chỗ nó thì càng tốt. ( T/g : Ngươi to đùng như vậy làm sao thế chỗ nó được?. Chuyện như vậy cũng nhọc ngươi nghĩ ra. ).
" Cũng không hẳn. Nó là Thần Thú, sự cao ngạo là tất phải có. Làm sao chịu khế ước với ta? " - Hàn Tịnh Băng hơi rũ mi xuống, giọng có chút buồn nói.
Nhìn bề ngoài vậy thôi chứ thực ra trong lòng nàng đang cười như điên đây. Thật thán phục tài diễn xuất của mình a. Sao tự nhiên thấy khâm phục mình ghê a. Tâm tư của tiểu hồ ly đó.... nàng thấu suốt. Nó chính là đang muốn lợi dụng nàng để nó không phải xử lý bởi Huyết Mị. Xong việc rồi nó sẽ lén lén lút lút trốn thoát.
Thực sự phải nói.... kế hoạch của tiểu hồ ly này vô cùng đơn giản. Suy nghĩ của nó thật rất ngây thơ. Nó cũng không biết che giấu nữa. Nhìn cái vẻ tính kế trong mắt nó đi.
Nhưng nàng không định sẽ vạch trần nó. Nếu nó đã có ý định như vậy, nàng sẽ bồi. Đã bị ta nhắm trúng, muốn trốn? Xem ngươi có bản lĩnh đó không! Muốn đấu trí với nàng? Tu thêm 10 kiếp đi. Đại hồ ly chưa chắc thắng được nàng thì nói gì tới tiểu hồ ly đây.
" Cũng đúng. Thôi nếu nó không chịu khế ước với nàng thì để ta làm thịt nó luôn. Nàng chưa bao giờ ăn thịt hồ ly đúng không? Hôm nay ta làm cho nàng ăn. " - Huyết Mị như hiểu được suy nghĩ của nàng mà phối hợp nói.
" Này khoan, đừng manh động. Nhân loại, ngươi muốn khế ước với ta? " - Tiểu hồ ly trong lòng nàng đang rất hưởng thụ, nghe Huyết Mị nói xong thì nhảy dựng lên vội nói.
" Đúng. Ta muốn khế ước với ngươi. Đồng ý không? " - Uy hiếp nó vậy thôi chứ nếu nó không đồng ý thì nàng cũng sẽ thả nó đi thôi.
" Ta là muốn tìm một đồng bọn để cùng ta biến cường, cùng đi du ngoạn. Ta cần chính là sự tin tưởng và không hối hận. Nếu ngươi không muốn, ngươi có thể đi, hắn sẽ không làm gì ngươi đâu. Ta cũng không muốn ép buộc hay làm khó ngươi, nên là việc này ngươi tự quyết định đi. "
Hàn Tịch Băng là muốn tìm Ma thú hợp duyên hợp mệnh tuyệt đối trung thành chứ không phải loại cưỡng ép giả dối. Nàng không phải như mấy nữ chính