Trong một gian phòng nhỏ bé và có vẻ hơi xơ xác, trên chiếc giường ở góc tường, một thân ảnh yếu ớt đang nằm. Gương mặt trái xoan nhỏ nhắn, bị ít bụi bặm phủ lên nhưng vẫn có thể nhìn thấy làn da trắng hồng mịn màng.
Trên người nàng mặc bộ trang phục cổ đại trông hơi cũ, cơ thể gầy nhọm thấy rõ. Mái tóc bạch kim huyền ảo xõa tung trên gối. Màu tóc này rất hiếm thấy ở Tử Linh đại lục nên nàng rất hay bị ghen ghét.
Mũi cao dọc dừa, mày lá liễu nhẹ uốn. Hàng mi dài cong vút như cánh bướm và nó đang rung nhẹ báo hiệu chủ nhân nó sắp thức tỉnh.
Đôi mắt từ từ mở ra. Đồng tử thất sắc linh động nhìn khắp nơi. Nàng khó khăn chống tay ngồi dậy.
" Đây là đâu? Không phải mình chết rồi hả? Chẳng lẽ có ai cứu được mình? Cái vực đó cao hơn trăm vạn trượng, ai giúp mình được chứ? " - Nàng nhíu mày tự hỏi.
Nàng cẩn thận quan sát xung quanh và khá bất ngờ. Đồ vật ở đây toàn là đồ cổ đại, nhìn xuống trang phục mình mặc, đây cũng là đồ cổ trang nha. Gì kì vậy? Chẳng lẽ mình đang ở trong phim trường? Hay là... haha... mình xuyên không rồi?
Ôi giời, trí tưởng tượng phong phú thật. Trong lúc còn đang suy nghĩ thì đột nhiên một đoạn ký ức không thuộc về nàng chảy vào trong não.
Từng đoạn.... từng đoạn.... nhập sâu vào đầu nàng, dây thần kinh căng hết cỡ ra. Sau một hồi lâu thì nàng mới tiếp nhận toàn bộ phần trí nhớ đó.
" .... Mình thật sự xuyên rồi. Tuy rằng mình từng mơ được vượt không gian thời gian tới thế giới khác, nhưng mà như vầy có hơi..... khó tin. Thôi không nghĩ nữa. " - Hàn Tử Tịnh thở dài, nói.
Kệ đi. Đã tới đây rồi, cũng không thể trở về nữa. Mình không nên cứ mang theo nỗi buồn quá khứ mãi, đến lúc mình phải buông nó xuống rồi. Ahh. Ông trời ơi! Có phải ông cho tôi đến đây để bắt đầu một cuộc sống mới hả?
Đây là cơ hội ông cho tôi để tôi có thể sống theo cách của tôi, đúng không? Vậy cảm ơn ông nhé. Tôi sẽ sống thật tốt, sẽ không để chính mình chịu khổ nữa đâu.
Đây là Tử Linh đại lục, là một dị giới. Và nó hoàn toàn không có trong lịch sử thế giới. Có thể nói, đại lục này là một tầng không gian riêng biệt với vũ trụ. Nơi này tu tập huyễn lực. Chia ra các cấp bậc từ thấp đến cao như sau :
1. Huyễn sĩ.
2. Huyễn sư.
3. Đại huyễn sư
4. Huyễn vương.
5. Huyễn đế.
6. Huyễn tông.
7. Huyễn tôn
8. Huyễn thần.
Mỗi cấp bậc chia ra 10 cấp nhỏ. Người ở đại lục này đều có thể chất không tốt lắm và hơn nữa, huyễn khí ở đây cũng không nồng đậm như ở những tầng đại lục cao hơn. Vì vậy những người có thể tu luyện đến cấp bậc cao như Huyễn đế hoặc hơn là rất rất ít.
Trong một ngàn người thì chỉ có 2 người là Huyễn đế cấp 1. Từ Huyễn tông có thể ngự không phi hành.
Còn có một chức nghiệp dành cho những người không thể tu luyện huyễn lực, đó là Kiếm sĩ. Chuyên tu tập về thân thể, vũ khí là kiếm, thương, giáo, cung,.....
Những người này thường có một cơ thể khỏe mạnh hơn huyễn sư. Và họ lợi dụng độ dẻo dai, nhạy bén của thân thể để chiến đấu.
Đương nhiên họ không thể mạnh bằng huyễn sư nhưng nếu họ có thể tiếp cận và có được Kiếm kĩ cao cấp thì vẫn có cơ hội thắng. Kiếm sĩ cũng chia ra các cấp bậc như :
1. Kiếm sĩ.
2. Kiếm sư.
3. Đại kiếm sư.
4. Kiếm vương.
5. Kiếm đế.
6. Kiếm tông.
7. Kiếm tôn.
8. Kiếm thần.
Mỗi cấp bậc cũng chia ra 10 cấp. Người tu luyện kiếm khí chiếm phần lớn trong đại lục. Kiếm khí dễ tu luyện hơn huyễn khí rất nhiều. Vì vậy có thể kết luận, huyễn sư ở đây không nhiều và cấp bậc không cao.
Ở Tử Linh đại lục có 4 sâm lâm lớn : Hắc Địa sâm lâm, Huyết Hải sâm lâm, Tân Sát sâm lâm, Tử Hỏa sâm lâm.
Trong đó, Huyết Hải sâm lâm lớn nhất, trong đó có rất nhiều thảo dược quý hiếm và huyễn thú có cấp bậc cao nhưng đồng thời, nơi đó là nơi nguy hiểm nhất.
Huyết Hải sâm lâm thu hút rất nhiều huyễn sư, luyện đan sư, thuần thú sư nhưng có mấy ai dám vào sâu bên trong. Cấp bậc huyễn thú chia ra :
1. Linh thú.
2. Vương thú.
3. Thánh thú.
4. Thần thú.
5. Thiên thú.
6. Tôn thú.
Mỗi cấp bậc chia ra 10 cấp nhỏ. Ma thú tu luyện và thăng cấp khó hơn nhân loại rất nhiều. Huyết Hải sâm lâm ngoài mặt biên có huyễn thú không cấp bậc và Linh thú.
Còn sâu bên trong thì có Thánh thú và Vương thú. Hi hữu lắm mới có một Thần thú hoặc Thiên thú. Những sâm lâm khác có rất ít Thánh thú. Tôn thú thì mơ đi, không có đâu!
Mà những huyễn thú cấp bậc càng cao thì càng kiêu ngạo, bị con người khế ước là một sự sỉ nhục với nó. Vì vậy, các huyễn thú con người có thể thu phục khá ít và cấp bậc cũng chẳng cao. Còn mấy con phế thú không có cấp bậc thì hầu như dùng tâm hạch của nó để luyện đan và một vài con Linh thú cấp thấp, có chút linh lực yếu kém để Thuần thú sư thu phục về làm vật cưỡi. Còn Triệu hồi sư thì chả có, nên Vương thú, Thánh thú sống yên ổn lắm.
Ở đây có một loại nghề nghiệp rất cao quý : Luyện đan sư.
Đan dược do những người này tạo ra có khả năng chữa lành vết thương, bổ sung thể lực, thăng cấp, chữa bệnh, cung cấp huyễn lực, hồi phục,.... và thậm chí còn có thể hồi sinh người chết.
Vì vậy những người này rất được coi trọng.
Luyện đan chia ra 20 phẩm giai. Từ đan dược ngũ giai được xem là quý hiếm. Đan dược chia ra hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.
Một loại nghề nghiệp khác cũng cao quý không kém gì Luyện đan sư : Thuần thú sư.
Trên thế giới này nếu muốn có huyễn thú cùng đồng hành chỉ có thể là Triệu hồi sư. Nhưng không phải ai cũng có thể trở thành Triệu hồi sư được, từ đó mới sản sinh ra chức nghiệp Thuần thú sư. Con người luôn mơ ước được chạm đến huyễn thú nên họ cũng sáng tạo ra những phương