Sau nhiều tiếng ngồi trên máy bay, nàng gấp gáp đến khách sạn cô đang ở, đứng trước cửa phòng 1301 em cầm lấy chìa khoá trấn lột từ trợ lí của cô tra vào ổ. Vào đến phòng em đã em tiếng xả nước, nhanh chóng chốt cửa mở vali mình lấy bộ áo ngủ cực sexy rồi cầm cả tờ đơn li hôn ngồi chéo chân trên giường đợi cô.
Vừa sấy tóc xong cô bước ra ngoài liền giật mình khi thấy em ngồi đấy.
"Jen... Jennie... Sao em ở đây?"
"Soo đến đây" em đưa tay ngoắc cô đến, rồi cầm tờ đơn ly hôn đưa trước mặt cô thẳng tay xé nát nó trước sự ngỡ ngàng của cô.
"Kim Jisoo nghe cho rõ, em Kim Jennie này yêu Kim Jisoo chị từ nay em sẽ trói chị vào em đến đời đời kiếp kiếp"
Em kéo đầu cô xuống trao cho cô một nụ hôn nồng nàn. Đến khi dứt ra em ôm lấy cô nức nở.
"Soo à... Em xin lỗi, chị vì em đã khổ nhiều rồi. Em xin lỗi vì đã vô tâm bỏ quên chị... Em xin chị tin em... Em chỉ yêu mỗi chị, em chưa từng phản bội chị..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chị tin em... Ngoan đừng khóc chị tin em..."
"Chị đừng giận em... Em không ly hôn nữa... Chị đừng giận em..."
"Ngoan, chị không giận. Chị yêu em còn không hết" Cô bật cười xoa lấy đầu em rồi hôn nhẹ lên đó.
Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên nhìn cái tên hiển thị lên màn hình cô định bắt máy thì em nói.
"Mở loa ngoài cho em"
Cô có chút e dè nhưng nhận được cái trừng mắt thì ngoan ngoãn nghe theo.
"Con nghe đây ba"
"Giải quyết công việc ở Pháp thì con ở bên đấy đợi Jennie sang, hai đứa nghỉ ngơi đi chơi đây đó đi. Công việc bên này để ba giải quyết"
"Dạ? Thật sao ba..."
"Ừm... Con vất vả rồi"
"Dạ con cảm ơn ba"
Tiếng tút kết thúc cô chợt vui vẻ đây là lần đầu ông Kim xưng ba-con với cô. Có vẻ như mọi sự cố gắng của cô đã được ông Kim công nhận.
"Vậy bây giờ chúng ta hâm nóng tình cảm đi Soo... Cơ thể em nóng lắm rồi, nó bảo rất nhớ Soo..."
Em cắn nhẹ môi cô thì thầm những lời quyến rũ làm cô đê mê làm theo ý em. Cả hai trần trụi quấn lấy nhau, trao nhau những yêu thương, trao cho nhau những ngọt ngào bù đắp những thương tổn khi xưa. Dưới ánh hoàng hôn của bầu trời Paris thơ mộng, cả hai một lần nữa đốt cháy lại ngọn lửa tình tưởng chừng đã tắt của cả hai...
Em ủy mị nằm trong vòng tay cô đưa tay sờ lên vết sẹo mờ nhạt trên trán cô đau lòng cất tiếng.
"Kết hôn với em... Chị cực khổ lắm phải không? Chị có hối hận không?"
"Không có... Kết hôn với em