An Thiên vốn tưởng rằng sẽ xảy ra cái tình huống giống trong tiểu thuyết, nào là nam 9 ôm và kêu tên nữ chính giữa đám đông muốn níu kéo cô lại...... sự thật phủ phàn, anh chỉ xoa đầu rồi dặn cô đến nơi nhớ gọi, sau đó là rời đi. An Thiên có chút thất vọng nhưng nỗi thất vọng này cũng không quá lớn, cô hiểu, anh chính là rất bận, vốn tính anh có hơi trầm tĩnh, ở bên cô hằng ngày nũng nịu gọi tiếng ''vợ ơi'' 'vợ à' còn có luôn chọc cho cô cười, mọi hành động đều nghĩ xem cô có thích hay không, như vậy đã là quá nhiều rồi không nên quá tham lam, vượt quá giới hạn.
Sau hơn nữa ngày bay cuối cùng cũng đến nơi, An Thiên có chút mệt, nhưng bù lại thời tiết mùa này cũng không tệ, tháng 10, khí hậu mát mẻ cũng là một cái hay ấy chứ. Vả lại đây cũng chẳng phải lần đầu ra nước ngoài du học. Cô kéo vali rảo bước ra cửa đúng lúc đó có người gọi lớn hai tiếng ''phu nhân'', giọng nói này hình như cô đã nghe ở đâu đó rồi thì phải, chẳng mấy chốc trước mặt cô xuất hiện một anh chàng đeo kính, cô nhìn với ánh mắt khó hiểu bất giác hỏi:
\-Thư kí Phong sao anh lại ở đây?
Anh chống gối thở gấp trả lời:
\-Boss kêu tôi tới dẫn phu nhân đến chỗ ở đã sắp xếp.
\-.....
Im lặng vậy thôi chứ trong lòng ai kia thấy vui vui, khoảng nữa phút sau An Thiên mới phản ứng:
\-Vậy thì phiền anh quá rồi.(nhìn người này thế nào cũng là lớn tuổi hơn cô)
\-Không không đâu, đây là nhiệm vụ của tôi mà.
Nhưng ai mà biết được trong lòng người nào đó lại như thế này: rời được tên đại ma vương đó mấy ngày tôi còn vui không hết ấy chứ.
Hai người di chuyển tới một căn hộ, nói trắng ra gọi là một khu dân cư ý chứ, nhìn sơ qua là biết đây chính là nơi của những người có tiền, nhà nào nhà nấy đẹp đến lóa cả mắt. Nhưng mà có điều cô thật không ngờ được cái căn nhà trước mặt cô đây, cái căn nhà mà cô sẽ sống trong thời gian du học nó còn bự hơn mấy căn xung quanh gấp mấy lần. An Thiên im lặng nhìn qua anh thư kí hỏi kĩ:
\-Đây là nơi anh ấy chuẩn bị cho tôi?
\-Phải là căn này.
Cô tiếp tục hỏi chậm rãi như sợ anh thư kí không nghe thấy:
\-Đất ở đây dễ mua lắm à mà còn là một mảnh đất rộng như thế này.
Thư kí Phong vẫn thản nhiên trả lời như là chuyện bình thường:
\-Nói khó cũng không khó, mà dễ thì cũng chẳng dễ, để tìm ra nơi này boss đã mất kha khá thời gian vì muốn chọn
nơi có cảnh đẹp an ninh tốt,cuối cùng chính là chọn nơi này, còn về việc mua đất xây nhà thì để tránh bàn bạn về giá cả mất thời gian, trả gấp 5 là ok ngay, trong vòng