An Thiên ngậm ngùi:
\-Không ngờ Hiên Viên lại phải ở trong hoàn cảnh éo le thế này. Người mà cô ấy gọi là ''cha'' lại chính là người đã giết chết cha mẹ ruột và lừa dối cô ấy suốt gần 20 năm qua.
Biết được tin này cô khóc bởi vì cảm thấy mình thật may mắn. Mặc dù thời gian đầu bị lừa nhưng lúc đó cô cũng đã biết suy nghĩ ,đã tự chủ được bản thân. Sau khi biết chuyện cô có rất nhiều người bên cạnh an ủi, động viên, giúp đỡ và bảo vệ. Còn Hiên Viên thì sao? Lúc mọi việc xảy ra, cô ấy chỉ là một cô bé chưa đầy 5 tuổi. Hơn 20 năm qua lại bị chính hung thủ giết cha mẹ mình nuôi lớn, còn lợi dụng cô làm những việc xấu mà không biết gì.
Sự nghẹn ngào trong An Thiên được thể hiện rất rõ. Cô đã quyết định:
\-Phải cho Hiên Viên biết chuyện này.
Minh Khải không hiểu:
\-Anh biết em có lòng tốt. Nhưng mà mình nói ra liệu cô ta có tin hay không? Và bằng cách nào? Không thể nói chuyện này ở bên ngoài được, chẳng lẽ lại để cô ta đến đây sao? Đây là nơi bí mật.
Tinh Anh đáp lại:
\-Không, cô ta sẽ tự tìm đến đây.
Biết là Minh Khải không hiểu ý tứ trong lời nói của chồng nên An Thiên mới nói rõ:
\-Nói đúng hơn Hiên Viên có thể nhắm đến anh để đến đây. Bởi vì ngoài em và Tinh Anh ra anh là người duy nhất có thể vào nơi này. Anh cũng là người có thể tiếp cận em nhiều nhất.
Minh Khải thật sự không hiểu tại sao không phải một trong hai người còn lại? Câu trả lời là chắc chắn cô ta không muốn mắc vào rắc rối. Cụ thể (An Thiên) kể:
\-Điều đầu tiên nếu lợi dụng Tinh Anh thì cô ta chắc chắn sẽ thất bại, bởi vì chồng em là một người có quyền thế, em và anh ấy ở chung nhà, sớm muộn gì cũng bị em phát hiện.
Tinh Anh chốt thêm một câu:
\-Quan trọng nhất là anh FA, dù có giết người bịt đầu mối thì cũng chẳng ai phát hiện.
Minh Khải cáu lên:
\-Cậu ý gì? tôi biết là cậu đang trêu đùa tôi đó nha. Lâu lâu tôi muốn nghiêm túc cũng không được với cậu nữa là sao hả?
Tinh Anh thực chất nói cũng chẳng sai. Minh Khải sống một mình