01
Ta bị biếm vào lãnh cung, nhưng vẫn chưa hoàn toàn vào đó ở.
Ta nhìn cung điện trước mắt.
Mái nhà bị dột, trên mặt đất còn có chuột, ở giữa là mạng nhện giăng kín.
Ta nhịn một hồi, rồi lại không nhịn được, nhìn cẩu hoàng đế trước mặt.
"Ta không ở lãnh cung nữa." Ta đem kiếm đập mạnh trên bàn hắn, mông hướng ghế dựa ngồi xuống, nói cái gì cũng bất động.
Cẩu hoàng đế không nói nên lời: "Trẫm đã hạ thánh chỉ!"
"Nga." Ta lạnh mặt đáp lại.
Cẩu hoàng đế thấy ta như vậy, đùng đùng tức giận: "Ngươi nga gì mà nga, ngươi đây là kháng chỉ không tuân."
"Đầu chỉ có một cái, hoàng thượng muốn sao?" Ta hỏi hắn.
Cẩu hoàng đế trầm mặc.
Hắn liếc ta một cái.
"Tiết Niệm Niệm, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Hắn hỏi ta.
Ta cũng không khách khí: "Lãnh cung lạnh lẽo, ta không để bụng, nhưng nơi này có thể ở sao?"
"Lãnh cung này sao không thể ở?" Cẩu hoàng đế hỏi lại.
Ta cười lạnh một tiếng: "Hoàng thượng cảm thấy có thể ở lại thì ngươi ở đi, dù sao ta cũng không ở được."
"Vậy ngươi muốn thế nào?" Cẩu hoàng đế hỏi ta.
Ta chống cằm nghĩ nghĩ, nói: "Tốt nhất là cung điện lớn nhất trong hoàng cung này." Cẩu hoàng đế trừng lớn đôi mắt: "Đó còn không phải là tẩm cung của trẫm?"
Ta nghiêm túc nghĩ nghĩ.
Tẩm cung của hoàng đế, cũng được đấy.
"Thế cũng được, ta tạm thời ở lại đó đi." Ta nói, mang theo vẻ mặt miễn cưỡng.
Cẩu hoàng đế: "?"
"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi!" Cẩu hoàng đế cự tuyệt.
Ta một chút không hoảng hốt, bắt đầu tận tình khuyên bảo: "Cẩu tử à......"
"Không được gọi tên này!" Cẩu hoàng đế nghe thấy biệt danh này, kích động trực tiếp từ trên ghế nhảy dựng lên.
Hắn nhảy dựng lên như vậy, ta có thể không phối hợp sao?
"Được rồi được rồi, Hoàng Thượng của chúng ta anh minh thần võ, ngươi ngẫm lại xem, ta tiến cung ngày đầu tiên liền bị biếm vào lãnh cung, đến lúc đó tra ra có thai, sau này không phải khắp thiên hạ đều biết ngươi bị ta đội nón xanh cho sao?"
Cẩu hoàng đế chớp chớp mắt, hiển nhiên có chút buông lỏng.
"Hoàng thượng xem, ta ở tẩm cung của ngươi hai ngày, sau này khẳng định sẽ không ai hoài nghi ngươi đội nón xanh đâu."
Cẩu hoàng đế nghĩ nghĩ, thở dài: "Dù sao ta và ngươi cũng là thanh mai trúc mã, thôi, ngươi cứ ở lại đây vài ngày trước đã, ta sai người đi trùng tu lãnh cung cho ngươi."
Hắn không quên cường điệu: "Lãnh cung tu sửa xong ngươi phải dọn đi ngay!"
"Vâng." Ta có lệ mà đáp lời, hơn nữa còn không chút mặt mũi mà bắt đầu yêu cầu, "Ta thích đi chân trần, cho nên trong cung điện phải được phủ kín thảm, tốt nhất là thảm da hồ ly, ta thích hoa lan, trong hoa viên phải có hoa lan, chủng loại càng hiếm lạ càng tốt, đúng rồi ta còn muốn luyện võ, ngươi dọn cho ta một khoảng đất trống, ai, nếu không trong viện lại làm cái xích đu đi? Phòng bếp nhỏ cũng cần nữa, ta cũng muốn có."
Cẩu hoàng đế mắt trợn trắng: "Ngươi là bị biếm vào lãnh cung đó!"
Ta cũng đúng lý hợp tình gật đầu: "Ai quy định lãnh cung là phải rách tung toé? Ta vào lãnh cung, lãnh cung phải đầy đủ như vậy."
Cẩu hoàng đế: "......"
"Ngươi đi ra ngoài!" Hắn chỉ vào cửa, hùng hổ mà rống.
Nể tình giao tình của chúng ta, ta quyết định tạm thời chịu đựng tính tình của hắn một chút.
"Được rồi được rồi, ta đi."
Ta quăng lại một câu không hề lưu luyến, đi thẳng đến tẩm cung của cẩu hoàng đế.
02
Tẩm cung của cẩu hoàng đế thật sự rất tốt.
Ta dạo qua một vòng, có chút chán nản.
Ta chuẩn bị đến Ngự Hoa Viên đi dạo.
Vừa định đi, ta liền nghe được một ít lời bàn tán, vẫn là về ta.
"Tiết quý phi bị đày vào lãnh cung rồi!"
"Tin tức của ngươi thật lạc hậu, Tiết quý phi đã dọn vào Càn Thanh cung rồi!"
"Gì chứ? Vậy là vào lãnh cung hay không vào?"
"Có chứ, Hoàng Thượng đã sai người trùng tu lãnh cung, chính là vì làm cho ở Tiết quý phi ở." "Lãnh cung còn phải trùng tu ư?"
"Việc này cũng lạ, người của Công Bộ đều tiến cung, nói là phải trải thảm da hồ ly, trồng hoa, làm xích đu, gia cụ trong tẩm điện đều phải đổi một vòng."
Cung nữ tin tức lạc hậu kia vẻ mặt hoài nghi: "Đây có khi nào là kim ốc tàng kiều không?"
"Tiết quý phi mới là chân ái nha!"
Nghe xong ta rất cao hứng.
Chân ái?
Không không không.
Chúng ta là huynh đệ tình thâm, cẩu hoàng đế vẫn là thức thời.
Xem hắn biết điều như vậy, buổi tối lúc đi ngủ, ta phân cho hắn một giường một chăn.
Cẩu hoàng đế ôm chăn, sống không còn gì luyến tiếc: "Tiết Niệm Niệm, ngươi lặp lại lần nữa xem!"
Huynh đệ tốt đưa ra yêu cầu, tất nhiên phải đáp ứng.
"Ta ngủ trên giường, hoàng thượng ngủ dưới đất, nước sông không phạm nước giếng." Ta nói.
Cẩu hoàng đế tức giận đến mặt đỏ bừng: "Đây là tẩm cung của ta."
Ta thở dài, duỗi tay sờ sờ phần bụng hoàn toàn chưa phồng lên: "Hoàng thượng ngủ không ngon cũng là chỉ có mình ngươi ngủ không ngon, còn ta ngủ không ngon, đó chính là hai người ngủ không ngon."
Cẩu hoàng đế: "?"
Ta lại đem vẻ mặt không tán đồng mà nhìn cẩu hoàng đế: "Ngươi đã lớn như vậy, vì cái gì còn muốn tranh đấu với một tiểu hài tử?"
Nói đến lời này, ta còn cố ý chỉ chỉ bụng mình.
Cẩu hoàng đế tức giận đến duỗi tay chỉ vào ta, một câu cũng nói không nên lời.
Ta nhìn về phía hắn ôn nhu cười, sau đó động tác nhanh nhẹn mà bò lên trên giường.
Cẩu hoàng đế khóe miệng giật giật: "Động tác này của ngươi chổ nào giống người có mang chứ?"
"Nhưng ta chính là có mang mà." Ta nhìn về phía cẩu hoàng đế chớp chớp mắt.
Cẩu hoàng đế bị ta nhìn, xoay người, một tiếng cũng không nói mà bắt đầu cầm chăn trải giường chiếu.
Nhưng còn chưa trải xong, vì hắn cảm thấy không vui, quay đầu nhìn ta: "Giường của ta lớn như vậy, vì cái gì ta phải ngủ dưới đất?"
Có đạo lý.
Long sàng rất lớn, vài người lăn cũng còn rộng.
Vì thế, ta lộ ra một nụ cười có thể nói là ôn nhu nhất đời này: "Hoàng thượng muốn chúng ta ngủ cùng nhau sao?"
Ta còn cố ý vỗ vỗ bên giường, nói với hắn: "Giường rất lớn, cùng nhau ngủ nha." Cẩu hoàng đế nhìn ta rùng mình một cái, sau đó lặng lẽ mà tiếp tục trải giường.
Ta thực vừa lòng.
Ta đang vui sướng mà lăn lộn trên giường, chuẩn bị tiến vào mộng đẹp.
Nhưng mà, thời điểm ta sắp ngủ, cẩu hoàng đế bỗng nhiên nói:
"Tiết Niệm Niệm, cẩu nam nhân đó rốt cuộc là ai?"
Ta bỗng nhiên trầm mặc, tâm tình đang tốt đều hoàn toàn biến mất.
Thấy ta không đáp, cẩu hoàng đế lại lần nữa thúc giục: "Nàng nói đi chứ, ta bị đội nón xanh cũng phải cho ta minh bạch đi?"
Ta thở dài, nói: "Ta không biết."
Ta quay đầu, từ từ mà nhìn hắn: "Có thể điều là cẩu đi."
Cẩu hoàng đế: "?"
03
Cẩu hoàng đế có vẻ như đã chịu đã kích.
Vì mau chóng đuổi ta đến lãnh cung, hắn lại triệu kiến người của Công Bộ, yêu cầu Công Bộ trong thời gian ngắn nhất phải hoàn thành tu sửa.
Việc này vì sao ta lại biết......
Chỉ có thể cảm tạ người trước mắt, Vương Thục phi.
"Tiết Niệm Niệm, ngươi cho rằng Hoàng Thượng là thích ngươi thật? Hắn bất quá là vì nể tình cha ngươi có công hộ giá thôi." Vương Thục phi vọt tới ta trước mặt, hùng hổ mà nói.
Ta liên tục gật đầu: "Đúng đúng đúng."
Tranh chấp cùng ngốc bạch ngọt có gì tốt? Chỉ cần thuận theo nàng là được rồi.
Ta càng thuận theo thì Vương Thục phi ngược lại càng tức giận.
"Tiết Niệm Niệm, ngươi có phải xem thường ta không?" Vương Thục phi hỏi ta.
Ta chạy nhanh lắc đầu: "Cái này thật không có."
"Ngươi có!" Vương Thục phi duỗi tay chỉ vào ta mắng, "Tiết Niệm Niệm, cha ngươi đã chết, ngươi đã không còn chỗ dựa.
Hoàng Thượng hiện tại đơn giản chỉ là nhớ ân tình cứu giá của cha ngươi, sớm hay muộn gì Hoàng Thượng cũng sẽ hoàn toàn ghét bỏ ngươi!"
Ghét