05
Ta?
Ta hướng về phía cẩu hoàng đế trợn trắng mắt.
"Hoàng thượng mắc chứng dễ quên à?" Ta hỏi với ngữ khí không thân thiện.
Cẩu hoàng đế: "?"
"Ngươi chẳng lẽ đã quên nguyên nhân ta vào lãnh cung rồi? Ta chính là không đảm đương nổi Hậu vị, hoàng thượng nói ta nghĩ như thế nào?" Ta nói được đúng lý hợp tình.
Cẩu hoàng đế trầm mặc.
Hắn đại khái không nghĩ tới, ta còn có thể "bốn lạng địch ngàn cân"* mà trả lời như vậy.
*"Tứ lạng bát thiên cân" (bốn lạng địch ngàn cân) dùng một lực nhỏ để đánh bại một lực lớn bằng cách mượn trợ lực.
Mà trên thực tế, lời ta nói cũng là lời nói thật.
Nhưng còn không phải là ta muốn làm Hoàng Hậu, cẩu hoàng đế không đồng ý, ta mới vào lãnh cung sao?
Nhớ tới đều này, ta liền thở dài: "Ai, tình cảm giữa người với người, chính là thứ không thể kiểm chứng được."
Cẩu hoàng đế: "......"
"Cút đi." Cẩu hoàng đế nói.
Đúng như ta đã tính.
"Được, ta lập tức đi." Nói xong ta liền đi ra ngoài.
Nhưng đi được nửa đường, ta lại dừng bước.
Ta nhìn về phía cẩu hoàng đế, nói: "Hoàng thượng nói với Vương Thúy Hoa lần sau đổi canh hầm khách đi, canh thập toàn đại bổ, ta uống nhiều quá cũng không thích hợp, "tốt quá hoá lốp"."*
*"Tốt quá hoá lốp": Muốn làm cho thật tốt lại hoá xấu.
Cẩu hoàng đế gật đầu đồng ý: "Vậy ta kêu nàng ấy hầm canh khác."
Vương Thúy Hoa như thế nào cũng không nghĩ tới, vốn là mình muốn hầm canh bổ để lấy lòng cẩu hoàng đế, kết quả......
Tự biến mình thành nữ đầu bếp.
Đúng vậy.
Canh kia là Vương Thúy Hoa tự mình hầm.
Ngày thứ hai, Vương Thúy Hoa bưng một bát canh táo đỏ mộc nhĩ tới.
Nàng sai cung nữ đem canh tới trước mặt ta, hừ lạnh một tiếng: "Tiết Niệm Niệm, có bản lĩnh thì ngươi uống thử xem, có chết cũng đừng trách ta không nhắc nhở."
Ném xuống những lời này, Vương Thúy Hoa liền thở phì phì mà rời đi.
Ta vui vẻ.
Nếu là Vương Thúy Hoa ngày nào đó thật sự dám hạ độc vào canh, ta đây cũng phải bội phục dũng khí của nàng.
Huống chi, tuy rằng ta bị biếm vào lãnh cung, nhưng ta còn là quý phi, cho nên bên người vẫn có người hầu hạ.Bọn họ sẽ thử độc cho ta.
Vương Thúy Hoa muốn xem ta bị độc chết, việc này thật sự khó có khả năng xảy ra.
Ta uống canh táo đỏ mộc nhĩ nóng hầm hập, lại lần nữa cảm thán tay nghề của Vương Thúy Hoa.
Thủ nghệ của nàng thật tốt, ta uống liên tiếp 10 ngày.
Mỗi ngày nàng ta đều thở phì phì mà tới, thở phì phì mà đi.
Nhưng hôm nay lại không giống.
Nàng đem một bát canh đặt ở ta trước mặt, cười: "Tiết Niệm Niệm, lãnh cung đã được sửa xong rồi, ngày lành của ngươi đến rồi."
Ánh mắt ta sáng lên, liên tục gật đầu.
"Đúng vậy, đúng vậy, ngày lành của ta đến rồi."
Vương Thúy Hoa nhìn bộ dáng vui vẻ ra mặt của ta, sửng sốt thật lâu.
Đại khái thật sự không thể lý giải được ta cao hứng vì cái gì.
Cuối cùng, nàng chỉ có thể coi như ta tự làm mình vui, cười nhạo một tiếng: "Ta xem xem ngươi còn có thể vui vẻ được bao lâu."
Ta đây vẫn có thể vui vẻ được rất lâu.
Cẩu hoàng đế tu sửa lãnh cung không tồi.
Hoàn toàn dựa theo yêu cầu của ta, hơn nữa còn hơn cả ta mong đợi.
Cẩu hoàng đế đại khái sợ ta nhàm chán, còn cố ý mời từ lãnh cung đến ba vị thái phi, ở cách vách ta, trò chuyện cùng ta.
Ba vị?
Không phải rất khéo sao.
"Vị đó là Tiết quý phi à?"
"Đã lâu rồi không gặp quý phi nào xinh đẹp như vậy."
"Chúng ta tuy đã là thái phi, nhưng cũng đã ở lãnh cung được một thời gian, xem như có chút kinh nghiệm, quý phi sau này nếu có yêu cầu gì, cứ việc nói thẳng."
Ta nhìn này ba vị thái phi, mở miệng chính là một câu: "Các vị đánh mã điếu không?"
06
Cẩu hoàng đế đến thăm ta sau khi đã giải quyết xong chính vụ, lúc hắn tới lãnh cung, ta đang cùng ba vị thái phi đánh mã điếu.Đánh đến hô mưa gọi gió, vô cùng náo nhiệt.
"Phình!"
"Hồ! Thập tam yêu!"
Cẩu hoàng đế vừa đến, liền thấy ta ngẩng cao đầu, giọng kích động, trầm mặc thật lâu.
Cuối cùng thật sự không nhịn nỗi, đi đến gần ta:
"Tiết Niệm Niệm, ta thì bận muốn chết, ngươi ở chỗ này đánh mã điếu?"
Ba vị thái phi thấy cẩu hoàng đế thì sửng sốt sau đó luốn cuốn muốn đứng dậy hành lễ.
Nhưng động tác của ta cũng mau, hướng về phía các nàng xua tay.
"Đứng lên, các vị mới là trưởng bối, gặp vãn bối thì hành lễ cái gì? được rồi được rồi, chúng ta tiếp tục."
Nói xong, ta liền tiếp tục xoa bài, đầu không ngoảnh lại, thuận tiện hỏi cẩu hoàng đế một câu: "Hậu cung không được tham gia vào chính sự biết không? Hơn nữa, ta còn là bị vào lãnh cung thì có việc gì để làm chứ?"
Không cần nhìn ta cũng biết cẩu hoàng đế phỏng chừng lại bị chọc tức đến thổi râu trừng mắt.
Ba vị thái phi cũng không nghĩ tới ta có thể nói chuyện với cẩu hoàng như vậy.
Các nàng liếc mắt nhìn nhau sau đó quyết đoán tiếp tục xoa mã điếu.
Cẩu hoàng đế cũng không thèm để ý.
Một lúc sau, hắn cho người đem đến một cái ghế dựa, ngồi bên cạnh ta.
"Tiết Niệm Niệm, vận may của ngươi thật tốt nha, bài tốt như vậy."
Ta nhìn bài trước mắt, trầm mặc một chút, vẫn là không nhịn được, dỗi hắn một câu.
"Không có Hoàng thượng, bài của ta đặc biệt tốt, ta nói, nếu không chàng đổi chổ khác ngồi xem? Chàng đem vận đen đến cho ta."
Cẩu hoàng đế: "?"
"Trẫm là chân long thiên tử, ngươi dám nói trẫm đem vận đen tới?" Cẩu hoàng đế vẻ mặt không dám tin.
"Vậy hoàng thượng dịch ra chổ khác thử xem?"
"Dịch thì dịch!" Cẩu hoàng đế cũng rất có chí khí.
Hắn trực tiếp đem ghế dựa đến một bên, trực tiếp rời xa ta.
Sau đó, không bao lâu ——
"Hồ."
Ta đem bài đẩy ra, nhìn cẩu hoàng đế: "Xem đi, đúng là vận đen của chàng quá lớn, chàng vừa đi, ta liền hồ."
Cẩu hoàng đế trực tiếp trợn tròn mắt.
Ta nhịn không được cong khóe môi.
Ta hôm nay đích xác là vận may không tốt.
Có lẽ vì ba vị thái phi lâu rồi không có đánh mã điếu, ta là nhờ dùng kỹ thủ mà thắng, vừa vặn có thể lừa được cẩu hoàng đế.
Có lẽ cẩu hoàng đế lại bị đả kích rồi.
Nhưng chỉ trong nháy mắt hắn liền cười.
"Thật tốt, vậy mốc chết ngươi đi." Cẩu hoàng đế nói.
Sau đó, hắn trực tiếp đem ghế dựa dịch tới bên cạnh ta.
Ta: "?"
Cũng không biết có phải cẩu hoàng đế thật sự tự mang vận đen hay không, hắn ngồi phía sau ta non nửa canh giờ, ta đều không hồ được một lần.
Ta liền rất khó chịu.
"Hoàng thượng rốt cuộc tới làm gì?" Ta hỏi hắn, ta thật sự nhịn không nổi.
Đánh mã điếu không hồ, giống như là xem thoại bản không có kết cục, không thể nhẫn nhịn được.
Cẩu hoàng đế vẫn còn rất cao hứng, nghe được lời này,