Chương 2: Bác sĩ Hà có vẻ rất ngạc nhiên?
Người đang đứng trước mặt cô đây, đối đáp lịch sự không khiến người đối diện mất thiện cảm, cả người toát ra vẻ thành thục, từ trên xuống dưới toát ra phong thái của một người từng trải, khiến mọi người xung quanh bị thu hút bởi khí chất của anh.
Anh như rượu ủ lâu năm, càng trải qua nhiều chuyện, kinh nghiệm càng nhiều càng là rượu ngon, càng khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Khuôn mặt lạnh lùng kia, góc cạnh rõ ràng, tuy trang phục không để lộ cơ bắp ra bên ngoài nhưng nhìn ở góc độ này, có thể nhìn vóc dáng dưới lớp quần áo kia, hoàn toàn không giống như những tiểu thịt tươi trong giới giải trí bây giờ. Từ trước đến nay, qua màn hình TV chỉ biết đến bộ dáng chẳng bao giờ cười của anh, quả nhiên ngoài đời cũng vô cùng lạnh lùng, khiến mọi người xung quanh không dám tới gần. Nhưng chỉ cần anh cười thì lại ôn nhu vô cùng, toát ra khí chất đặc biệt, lực sát thương không có cách nào cản được.
Sự mâu thuẫn này, không ngờ mọi người lại đều đồng ý.
Hứa Mộ Sênh? Hứa ảnh đế?
OMG! Hứa ảnh đế vậy mà lại đến bệnh viện của bọn họ!!!
Tay phải Hà Tinh Tinh cầm cốc cà phê khẽ run, một tiếng “cốp” vang lên, cốc cà phê trực tiếp rơi vỡ trên sàn nhà, chất lỏng màu đen lan khắp sàn nhà. Đôi dép lê tai thỏ dưới chân cô cùng chẳng thể may mắn thoát khỏi kiếp nạn.
“Hứa… Hứa ảnh đế?” Não cô bị mắc kẹt rồi, chẳng thể suy nghĩ được gì nữa.
Cô phản xạ có điều kiện há to miệng, cơ hồ có thể nuốt cả mọi thứ rồi. Trời ơi, chuyện này là thật sao, thực sự không thể tin được.
Chẳng trách bà Lương Nhạn nói con trai bà công việc rất bận, đừng đùa, đường đường là ảnh đế, cả năm quay phim khắp nơi, có thể không bận sao?
Người đàn ông hình như cười rất nhạt, rồi sau đó cúi xuống nhặt cốc cà phê đặt ở một góc bàn. Giọng nói không hề để ý hỏi, “Bác sĩ Hà có vẻ rất ngạc nhiên?”
Làm sao mà có thể không ngạc nhiên sao! Đây chính là Hứa ảnh đế danh tiếng lẫy lừng đấy! Liên tiếp bốn năm liền nhận được giải thưởng Kim Mã - Nam diễn viên xuất sắc, lại liên tiếp ba năm có được danh hiệu ảnh đế. Còn là tình yêu của cô nhiều năm như thế! Là nam thần cô luôn tâm tâm niệm niệm đấy!
Hà Tinh Tinh vô thức nắm chặt góc áo blue trắng, trong lòng hỗn loạn. Trái tim nhỏ cứ đập liên hồi, dường như sắp nhảy cả ra ngoài rồi. Cô khó khăn lắm mới ép bản thân ổn định lại, mở miệng: “Không biết Hứa ảnh đế đến bệnh viện chúng tôi có gì chỉ giáo?”
“Chỉ giáo thì không dám.” Hắn cười nhẹ một cái, khóe miệng cong lên vô cùng đẹp, "Tôi rất thích người khác gọi mình là thầy Hứa."
Hà Tinh Tinh: “...”
Hứa Mộ Sênh là người có thâm niên trong nghề, là ảnh đế, là tiền bối trong giới giải trí, bất luận là ở trong hay ngoài giới mọi người đều quen gọi anh là thầy Hứa.
Vừa nghĩ như vậy, cô liền đổi xưng hô, “Vậy thì thầy Hứa, anh có chuyện gì sao?”
Hắn đứng trước mặt cô từ trên cao nhìn xuống, tầm mắt hai người gặp nhau, “Nghe nói bác sĩ Hà là bác sĩ trị liệu chính của bà Lương Nhạn?”
“Không sai, là tôi.”
Người đàn ông cầm chiếc kính râm lên ngắm nghía, bình thản mà kể rõ sự tình: “Bà Lương Nhạn là mẹ của tôi, tôi đến để nói chuyện với bác sĩ Hà về bệnh tình của mẹ mình.”
Hà Tinh Tinh: “...”
Cô không phải nghe lầm chứ, cô trở thành bác sĩ trị liệu chính của mẹ ảnh để rồi?
Trời ơi, cô không nghe nhầm phải không?
Anh thực sự không nói đùa?
Cô thực sự trở thành bác sĩ trị liệu chính của mẹ nam thần rồi?
Bác sĩ Hà trong lòng gào thét, bắt đầu nghĩ ngợi.
Haha, Hà Tinh Tinh cảm thấy mình có thể đi mua một tấm vé số, đây là vận cứt chó gì vậy!
Cô phải mất rất lâu mới có thể tiêu hóa xong chuyện này, trở lại vị trí của mình, đồng thời chỉ tới cái ghế đối diện, “Thầy Hứa mời ngồi, tôi sẽ nói một chút về bệnh tình của mẹ ngài.”
Hứa Mộ Sênh theo lời cô ngồi xuống cái ghế đối diện, “Bác sĩ Hà mời nói.”
“Chính là như vậy, tình trạng của bà Lương mới chỉ là ung thư vú giai đoạn đầu, tình hình xem như là không nghiêm trọng lắm. Chúng tôi kiến nghị với người nhà nên làm làm phẫu thuật cắt đi mầm bệnh.”
“Có nguy hiểm lắm không?”
“Bất kỳ phẫu thuật nào cũng sẽ tồn tại rủi ro, nhưng mà với năng lực và thiết bị điều trị của bệnh viện chúng tôi hiện tại thì phẫu thuật này không tồn tại vấn đề lớn. Thầy Hứa cứ yên tâm.”
“Bác sĩ Hà là người mổ chính sao?”
“Đúng vậy, trên lý thuyết là do tôi mổ chính. Nếu thầy Hứa không yên tâm cũng có thể yêu cầu đổi bác sĩ. anh có thể tìm chủ nhiệm Thái trong khoa chúng tôi hoặc đàn anh của tôi là bác sĩ Chu, còn có bác sĩ Vương, bọn họ đều là lựa chọn rất tốt.”
Không nghĩ tới nam thần lại trực tiếp lắc đầu, lạnh lùng từ chối, “Không cần đâu.”
Hà Tinh Tinh: “...”
Ánh mắt anh tập trung trên mặt Hà Tinh Tinh, hiểu kỳ hỏi: “Không biết bác sĩ Hà bao nhiêu tuổi? Tôi đoán cô vẫn còn rất trẻ.”
Cô gái này có khuôn mặt nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng trẻo mịn màng, tựa hồ có thể véo ra nước. Thực khiến người ta rất khó đoán được tuổi của cô.
“Tuổi sao?” Chuyển chủ đề nhanh như vậy, Hà Tinh Tinh nhất thời không theo kịp.
“Tôi năm nay 27 tuổi.”
Sau khi bình tĩnh lại, cô mới hiểu câu hỏi của Hứa Mộ Sênh. Trẻ tuổi chính là kinh nghiệm không nhiều, không dễ khiến người ta tin tưởng. Đi làm 2 năm, những chuyện này cô đã gặp nhiều rồi. Đều là do khuôn mặt này của cô hại, cô cũng rất đau lòng lắm mà!
Hứa Mộ Sênh cười cười, khen: “Trẻ tuổi như vậy đã được làm bác sĩ trị liệu chính, bác sĩ Hà thật lợi hại!”
“Thầy Hứa quá khen rồi, tôi đi học sớm, rồi lại học vượt cấp, thế nên mới nhỏ tuổi hơn các bác sĩ khác.”
Hai người vừa nói được mấy câu, Hứa Mộ Sênh đã đứng dậy, “Vậy cứ quyết như thế đi, mong bác sĩ Hà sớm định ngày phẫu thuật cho mẹ tôi. Tôi đến thăm mẹ trước đã.”
Trước khi đi còn không quên nhìn xuống đôi dép dưới chân Hà Tinh Tinh, có chút đăm chiêu.
“Được.” Hà Tinh Tinh nhẹ nhàng đáp lời, lại không để ý tới ánh mắt thâm ý của nam thần.
-----
Cho tới khi mấy người Hứa Mộ Sênh đi ra khỏi phòng làm việc, Hà Tinh Tinh sờ sờ gò má của mình, thật nóng mà!
Đầu có chút choáng váng, tim lại đập nhanh, lúc này vẫn chưa thể bình thường lại. Thật may vì vừa nãy đối diện với thần tượng, cô vẫn có thể bình tĩnh nói chuyện lưu loát.
Theo đuổi thần tượng bao nhiêu năm nay, không phải là chưa từng mơ mộng có một ngày người đó đứng trước mặt mình. Cô luôn nghĩ, nếu như có một ngày người ấy đứng trước mặt mình, cô nhất định sẽ kích động mà trực tiếp ngất đi. Thực tế chứng minh, tình hình thực tế so với tưởng tượng của cô tốt hơn rất nhiều.
Cô vội vàng lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho bạn tốt Lâm Điềm, báo tin tức động trời này.
Tinh Tinh là mặt trời nhỏ: Điềm Điềm, tớ biến thành bác sĩ trị liệu chính của mẹ Hứa ảnh đế rồi!!!
Ba dấu chấm than cũng không thể diễn đạt sự kích động của cô lúc này!
Một giây sau, Lâm Điềm trả lời tin nhắn.
Điềm Điềm rất ngọt: Vẫn chưa đến tối mà bắt đầu nằm mơ rồi?
Hà Tinh Tinh: “...”
Hà Tinh Tinh đổi thành gửi tin nhắn thoại, trực tiếp gào lên.
Hà Tinh Tinh là mặt trời nhỏ: Tớ nói thật mà, không phải nói đùa đâu!
Lâm Điềm: “...”
Lần này đến lượt Lâm Điềm cũng không thể giữ được bình tĩnh, tin nhắn thoại điên cùng gửi đi.
Điềm Điềm rất ngọt: Nói như vậy, hôm nay Hứa Mộ Sênh đến bệnh viện