DỊCH: MIN
Giọng điệu anh nói những lời này chẳng khác biệt gì so với bình thường, thậm chí so với ngày thường còn hờ hững hơn mấy phần, hệt như có nói cũng được mà không nói cũng không sao.
Thế nhưng vành tai của Lục Kinh Yến như bị điện giật, tê ngứa, còn mang theo cảm giác nóng bừng.
Lục Kinh Yến như bị hoảng sợ cô vội đưa điện thoại áp lên bên tai, cô phát hiện nhịp tim của mình đập hơi nhanh, thình thịch nhảy nhót không ngừng.
Lục Kinh Yến nuốt một ngụm nước bọt, giả bộ hờ hững hỏi: “Anh ơi, chỉ cần em gọi là anh sẽ giúp hả?”
“Ừ.
”
“Cũng sẽ giữ bí mật giúp em?”
“Ừ.
”
“….
”
Lục Kinh Yến không biết nên nói gì nữa.
Ngày thường cô buột miệng là anh trai dài anh trai ngắn chẳng có chút gánh nặng nào, mà giờ này không biết cớ vì sao mà cô gọi không ra lời.
Thịnh Tiện ở đầu điện thoại bên kia không nói gì.
Căn phòng trong đêm đen yên lặng tới mức kỳ lạ.
Cách chiếc điện thoại, Lục Kinh Yến lờ mờ nghe thấy bên Thịnh Tiện thi thoảng có tiếng còi xe vang lên.
Cô nắm chặt lấy điện thoại, im lặng mãi một lúc lâu, nhắm chặt mắt lại, ép bản thân mình nhả ra hai chữ: “Anh trai” hệt như có người cầm dao kề lên cổ mình vậy.
Cô gọi rất gượng gạo.
Sau khi gọi xong, còn mang theo cảm giác xấu hổ khó nói thành lời.
Tuy cô cũng không biết tay chơi lão làng như mình thì lấy đâu ra mặt mũi mà nói đến chuyện xấu hổ.
Cô không đợi Thịnh Tiện bên kia đáp lại, đã hắng giọng nói: “Em đang tắm đấy, đột nhiên chạy ra gọi điện thoại cho anh, em cúp đây.
”
Thịnh Tiện lại “ừ” một tiếng.
Lục Kinh Yến chẳng nói gì nữa, lấy điện thoại xuống, ấn nút tắt, sau đó ném vụt chiếc điện thoại lên giường như ném củ khoai lang phỏng tay, rồi xoay người chạy vèo vào trong phòng tắm luôn.
Lục Kinh Yến dựa vào cửa phòng tắm, cô ngẩng đầu lên, nhìn qua tấm gương trước mặt thấy vành tai của mình.
….
Hơi đo đỏ.
Cô há mốc miệng, trôi qua hai giây, chửi bậy hai câu trong lòng.
Định mệnh, cô đây là làm sao?
Nếu chuyện này mà bị người ta nhìn thấy rồi, Lục Kinh Yến cô sau này đừng có nghĩ đến chuyện lăn lộn trong đám trai đểu nữa.
Không phải, giáo sư Thịnh người ta cũng chưa nói gì, chỉ bảo cô gọi một tiếng anh trai thôi, sao cô lại biến thành thế này chứ?
Là gần đây cô rửa tay gác kiếm rồi, không bận tậm đám cặn bã kia nữa, cho nên sức đề kháng đối với đàn ông giảm sút đáng kể rồi sao?
Vậy cũng không yếu đến mức giống như một cô bé ngây thơ mới trải sự đời chứ.
…
Thịnh Tiện quay về nhà, tắm xong ra ngoài, đã cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho trợ lý, bảo cậu ta lên mạng tìm kiếm chỉnh lý một phần tài liệu liên quan đến dư luận về vụ con gái của dì Tôn, gửi cho anh.
Hiệu suất làm việc của