Hứa Linh sững người, buông lỏng tay ra.
"Đâu có."
Hứa Linh bình thản, rõ ràng không định thừa nhận.
Nhưng khi cụp mắt xuống cậu lại thấy trên cổ tay Tạ Trạch Duyệt hiện một vết đỏ.
Cậu căng thẳng thế là ngón tay lại vô thức siết chặt lại.
"..."
Mấy người xung quanh lại bắt đầu ồn ào, nhìn Tạ Trạch Duyệt ôm Hứa Linh: "Mối tình đầu của cậu, không phải là Hứa Linh của chúng tôi đó chứ?"
Tạ Trạch Duyệt: "..."
Hắn khẽ cười, cụp mắt nhìn Hứa Linh: "Cậu cảm thấy thế nào?"
"Cảm thấy gì cơ?" Đầu ngón tay trắng nõn của Hứa Linh hơi lạnh.
"Cậu có cảm thấy tôi thích cậu không?" Hắn nghiêng đầu, nói nhỏ bên tai Hứa Linh.
Hứa Linh khựng người, sóng nhiệt tê dại lan ra từ vành tai.
Cậu khó mà tin nổi trợn tròn hai mắt.
Nhưng cậu im lặng, không phát biểu ý kiến gì về câu hỏi này, như đang chờ đợi.
Người khác bắt đầu hỏi: "Thế bạn Tạ, cậu nói đi, mối tình đầu của cậu có từ bao giờ, ở đâu?"
Tạ Trạch Duyệt chẳng đề tâm, yết hầu khẽ nhích: "Vừa nãy tôi đùa các cậu thôi, các cậu tin thật à?"
Người khác: "?"
Sao lại là trò đùa rồi?
Vừa nãy Tạ Trạch Duyệt dán vào tai Hứa Linh nói câu đấy, trong mắt hắn đong đầy cảm xúc không giấu được, dịu dàng là thật mà.
Chỉ tiếc Hứa Linh quay lưng lại với hắn nên không nhìn thấy...!Nhưng mấy cậu bạn vây xem đều thấy cả, suýt thì tin là thật, định bụng chuẩn bị chúc phúc hai người họ luôn rồi.
Tạ Trạch Duyệt chống khuỷu tay lên đầu gối, chống đầu, nói nhỏ: "Thật ra tôi không có mối tình đầu.
Rất kỳ lạ hả?"
...!Câu này là thật, dù sao yêu đương phương không tính là mối tình đầu.
Mấy người vây xem khựng lại, khó mà tin nổi nói: "Không có thật chứ?"
"Không có."
"Tại sao, không phải vì chuyên chú học tập đó chứ?"
"Tuyệt tình đoạn dục? Trâu bò."
Hứa Linh nghe hắn nói vậy, nơi ở khoang ngực hơi chấn động.
...
Chỉ chơi có một vòng, mấy bạn nam thể hiện: Không có bạn nữ chơi cùng quả thực không đủ kích thích.
Mấy người họ dọn bộ bài, bỏ vào trong hộp giấy.
Hứa Linh và Tạ Trạch Duyệt đứng dậy đi về.
Bên ngoài rất yên tĩnh.
Cậu bạn không quen vắt khăn mặt trên vai, thong thả đi qua, khe cửa chiếu ra ít ánh sáng.
Hai người đi về phòng của mình, vừa đóng cửa lại, bên trong yên lặng, chỉ có tiếng gió.
Tạ Trạch Duyệt rút một quyển sách ôn tập trên giá sách ra, lật mở, đặt lên bàn, rút một cái bút trong ống bút, mở nắp bút, cúi đầu làm bài.
Hứa Linh bắt đầu dọn dẹp đồ đạc, từ ngăn bàn, dọn đồ ngủ ngoài ban công, bỏ vào thùng nước tắm đã chuẩn bị xong, định đi tắm.
Cạch một tiếng.
Ánh đèn chiếu ra bóng người nhàn nhạt.
Tạ Trạch Duyệt đặt bút xuống, xoay người lại nhìn Hứa Linh, hơi nhướng mày lên: "Lần trước có người mời tôi tắm chung? Lần này thì sao?"
Hứa Linh nhìn hắn.
Ngón tay trắng nõn của cậu siết chặt lại, đôi mắt lành lạnh thoáng hiện vẻ luống cuống: "Thôi, thôi đi."
...!Lần trước chắc chắn hắn sẽ không đi vào, bây giờ thì đột nhiên không dám chắc nữa.
Cậu không có tự chủ mạnh tới mức tắm cùng Tạ Trạch Duyệt mà vẫn duy trì bình tĩnh được.
"Thôi vậy." Tạ Trạch Duyệt đứng dậy, đi tới, một tay cầm khăn tắm của Hứa Linh lên, khẽ cười, đưa cho cậu: "Khăn tắm của cậu, đừng quên."
Trước khi đi vào phòng tắm, Hứa Linh dừng trước cửa, xoay người.
Hứa Linh cởi áo phao dày cộm ra, mặc áo len, trông rất gầy.
Cậu quay người lại nhìn Tạ Trạch Duyệt, nói: "Cậu thực sự không có mối tình đầu sao?"
Tạ Trạch Duyệt nhìn cậu, hơi nhíu mày: "Không, sao vậy?"
...!Yêu đơn phương thì sao mà tính là mối tình đầu cho được.
Hứa Linh cúi đầu chỉnh khăn tắm, nhấc một góc lên cho nó bằng phẳng: "Ờ."
Tạ Trạch Duyệt nhìn cậu: "Chẳng lẽ cậu có?"
Hứa Linh ngoái đầu nhìn lại, hơi nhíu mày: "Cậu đoán xem?"
Tạ Trạch Duyệt hơi sầm mắt xuống: "..."
Nhưng Hứa Linh lắc đầu, giải thích với hắn: "Tôi không định yêu sớm.
Chuyện này không cần vội."
Tạ Trạch Duyệt không hiểu nói: "Tại sao?"
Hứa Linh ngồi ở bên giường, đổi dép lê, mắt cá chân trắng nõn đẹp đẽ, y như gốm sứ.
Cậu nói: "Vì trường cậu nộp hồ sơ vẫn chưa có tin gì."
Tầm mắt Tạ Trạch Duyệt dừng lại tại mắt cá nhân trắng đến vô lý của cậu, khẽ nói: "Trường tôi muốn xin vào sao lại ảnh hưởng tới chuyện cậu muốn yêu đương?"
Hứa Linh không nhịn được bật cười: "Chúng ta xin cùng nhau, chẳng lẽ không cùng trường?"
Tạ Trạch Duyệt: "..."
Hắn khẽ bật cười.
Hứa Linh đổi dép lên xong, vén ống quần lên một chút, mắt cá chân trắng nõn thon gầy chói mắt, cậu đi vào phòng tắm, bật đèn lên.
Chốc lát sau, trong phòng tắm vang tiếng nước chảy.
Như có hơi nước ướt át lặng lặng tản ra từ khe cửa.
Như mưa nhỏ tí tách rơi.
Đầu ngón tay Tạ Trạch Duyệt ấn lên mặt bàn, nét mực nhuộm khắp mặt giấy, hàng mi dài của hắn cụp xuống, lộ ra cảm xúc thay đổi.
Một lúc sau, cửa mở.
Hứa Linh mặc đồ ngủ mềm mại đi ra, chiếc thùng nhỏ dính nước, hơi nước bay khắp phòng.
"Tôi tắm xong rồi."
Mái tóc đen của cậu đẫm nước, trên mặt cũng có, nước nhỏ xuống theo lông mi, chóp mũi, cằm, rơi bộp xuống đất.
Tạ Trạch Duyệt ngoái đầu nhìn lại, lời muốn nói bỗng kẹt lại trong cổ họng.
Một lúc lâu sau, hắn nhìn qua phía khác.
"Ừ."
Trả lời đơn giản.
Hắn lại cầm bút lên nhưng không viết tiếp nữa.
Trong phòng vương vẩn mùi hương và hơi thở mát lạnh của cậu, như núi rừng sau cơn mữa, lại như vườn hoa sau khi tuyết rơi.
Tạ Trạch Duyệt mặc áo phao màu đen, mở phanh ra, hơi cong người ngoái đầu lại nhìn cậu, trong mắt là vẻ sắc sảo u tối không che giấu được.
Một lúc sau, hắn lại kìm nén quay người đi, cụp mắt xuống làm hai bài.
Sau khi tắm xong, Hứa Linh nằm trên giường đọc tin tức một lúc.
Đồng tử cậu đột nhiên co lại.
Tin hàng đầu: [XX xảy ra động đất cấp bốn.]
Hứa Linh nhìn giờ, ngày tháng năm.
Giống y như chuyện xảy ra ở kiếp trước.
...!Điều này cho thấy, mặc dù cậu sống lại nhưng có lẽ không phải thế giới song song mà vốn là thế giới ban đầu.
Liệu có phải là thế giới song song mà thời gian động đất trùng hợp thôi hay không?
Có thể là phải, nhưng độ khả thi quá thấp.
Sau khi sống lại, quỹ tích cuộc sống của cậu trước khi gặp Tạ Trạch Duyệt gần như giống y đúc kiếp trước.
Hứa Linh đoán thế giới này có khả năng cao vẫn là thế giới ban đầu.
Ngay cả thời gian XX xảy ra động đất cũng giống.
Cậu hơi nhíu mày, nhanh chóng dựa vào ký ức để suy đoán chuyện sắp xảy ra.
...!Học kỳ hai năm lớp mười hai, nhà Tạ Trạch Duyệt phá sản, không có tiền chi trả học phí đắt đỏ ở cấp ba và đại học nên bị ép thôi học.
...!A-level và thi đại học là hai hệ thống hoàn toàn tách biệt, vì thế hắn không tham gia thi đại học, khả năng cao là lúc đó