Hôm nay là ngày tái kí hợp đồng hợp tác giữa Tề thị và Trình thị, Trình Niệm chần trừ không muốn đi, hầu như các hạng mục liên quan đến Tề thị đều do một tay Trình Niệm sắp xếp, nhưng lần này là việc quan trọng nên cả ba cô cũng sẽ đi nên cô định không đến.
Bướng bỉnh một hồi không được thì Trình Niệm bị Trình Bách Điền dạy dỗ cho một hồi lâu, nếu không phải đến giờ xuất phát thì có lẽ Trình Niệm vẫn phải ở trong phòng làm việc nghe diễn giải tiếp.
…….
Đứng trước mặt Cố Dư Trình Niệm căng cứng cả người, nhưng vẫn cố làm bộ dáng chuyên nghiệp, mỉm cười bắt tay chào hỏi.
Tề Thị được coi là nguồn vốn cố định và vững chãi cho Trình thị, nhưng lần này hợp đồng có chút chênh lệch lợi nhuận, nhưng không quá lớn khoảng 5% và một số cổ phần khác nên bên Trình thị không có ý kiến gì, vẫn tiếp tục hợp tác.
Trở về phòng làm việc Trình Niệm nhận được cuộc gọi của mẹ, mẹ cô nói: “Tiểu Niệm, hôm nay con về nhà nhé.”
Trình Niệm thấy cũng đã lâu không về nhà nên cũng đồng ý, mẹ cô trách cô thêm vài câu rồi mới tắt máy.
Trình Niệm cứ thẫn tha thẫn thờ cả ngày như người mất hồn, đến tối trở về nhà ba mẹ cô mới thấy được sự ấm áp lâu rồi chưa cảm nhận.
Ăn uống vui vẻ, Trình Niệm quyết định ở lại Trình gia mấy ngày mà không chạy về căn hộ nữa.
……
“Alo, chị nghe.”
Tiểu Lê sau khi kết nối thông máy với Trình Niệm mới thở hắt ra, nhanh nhảu nói: “Trình tổng, bên Tề thị muốn hôm nay đi đấu thầu lô đất cho dự án lần này.”
Trình Niệm nhức đầu day day chán, mới sáng sớm mà ong cả đầu.
Trả lời tiểu Lê xong cô cũng chạy đi thay quần áo, trang điểm chỉnh chu rồi ra khỏi nhà.
……
Vừa bước chân vào trong phòng làm việc Trình Niệm đã thấy Cố Dư ngồi chễm trệ trên ghế sofa tiếp khách trong phòng.
Trình Niệm nhăn mày đi tới ngồi xuống trước mặt Cố Dư, hỏi: “Cố tổng đích thân đến gặp tôi có việc gì không?”
Cố Dư không nhanh không chậm lên tiếng trả lời: “Đến vì dự án.
Không phải đến vì em.”
Trình Niệm đen mặt, im lặng một hồi mới nói: “Được, về các lô đất để tiến hành dự án tôi đã xem qua vài khu.”
Trình Niệm vừa nói vừa đứng dậy đi về phía bàn làm việc, lấy một tập tài liệu dày đưa cho cố Dư, rồi nói tiếp: “Mời ngài xem qua.”
Cố Dư đưa tay cố ý nắm vào bàn tay thon dài xinh đẹp kia, xoa xoa vài cái mới chịu cầm tài liệu, thấy mặt cô cứng nhắc trong lòng liền cười thầm, tâm trạng vui vẻ, nhưng bản thân Cố Dư lại không phát giác được bản thân đang dần có sự thích thú với cô gái trước mặt này.
Kể từ cái đêm ở trong rừng mây mưa với Trình Niệm, sự tò mò về trình Niệm trong lòng Cố Dư cũng trỗi dậy.
…….
Cố Dư ngồi lật tài liệu chi tiết về các lô đất thì thấy được sự chuyên nghiệp của cô trong từng trang giấy, toàn bộ thông tin được Trình Niệm viết rất chi tiết.
Trình Niệm thấy hắn chăm chú ngồi xem tài liệu cũng im lặng, chẳng giải thích gì hết, đứng đậy đi ra ngoài bảo tiểu Lê mua giúp cô lý cà phê sữa, Trình Niệm ghét những thứ nước đắng đắng, chát chát nhưng vì công việc cô vẫn phải cắn răng uống rượu với đối tác.
Quay trở vào phòng thấy Cố Dư sắp xem xong cô lại rồi xuống đối diện với Cố Dư, im lặng chờ đợi.
Cố Dư xem xong thì chọn vài cái, nói: “Đi thôi.”
Trình Niệm không hiểu nên hỏi lại: “Đi đâu?”
Cố Dư không nói mà lắc lắc tập tài liệu trước mặt cô, Trình Niệm bất lực lại đứng dậy bước đi theo sau Cố Dư.
Xuống đến sảnh Cố Dư quay đầu nói: “Hạ Tử Yên, cô về công ty trước đi.”
Hạ Tử Yên cũng không hỏi gì mà cúi đầu chào xong đi luôn.
Lúc này Tiểu Lê đi tới bên cạnh Trình Niệm đưa cho cô cốc Cà phê.
Trình Niệm cầm cốc cà phê quay mặt đi uống một hụm, sau đó bảo tiểu Lê đi chuẩn bị