Cố Dư bật cười, đưa tay nâng cô ngồi lên đùi, bàn tay không thành thật bắt đầu sờ loạn trên cơ thể Trình Niệm tà mị nói: “Có chỗ nào tôi không được phép nhìn sao.”
Trình Niệm tức đỏ cả mặt, nói: “Anh đừng quá đáng!”
Cố Dư vẫn luôn tận hưởng cảm giác thoải mái mà Trình Niệm đem lại, để Trình Niệm nằm lên ghế sofa tiện thể nằm đè lên người cô rồi nói: “Tôi chỉ quá đáng với một mình em.”
Nói xong không đợi Trình Niệm kịp phản ứng mà cúi xuống mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi đỏ mọng như quả anh đào, nuốt hết những âm thanh phản kháng của Trình Niệm.
Cô Dư hôn đến khi mặt Trình Niệm đỏ bừng mới chịu dừng lại, chống khuỷu tay lên ngắm nhìn rồi vuốt ve khuôn mặt ửng đỏ đang há miệng thở mạnh.
Trình Niệm trong lòng biết chuyện gì xảy ra rồi cũng sẽ xảy ra nhưng trong lòng vẫn sợ hãi rằng Cố Dư rốt cuộc coi cô là gì?
Trình Niệm không kịp suy nghĩ thêm gì nữa, đôi bàn tay xinh đẹp nhanh chóng bắt cái tay rắn chắc đang dần đi đến nơi bí ẩn của người phụ nữ.
Dù dùng cả 2 tay nhưng vẫn không thể cản lại bàn tay của Cố Dư.
“A~” tiếng kêu kiều diễm phát ra từ cổ họng kiến Trình Niệm đỏ mặt, mín chặt môi.
Cố Dư nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu cùng tiếng kêu của Trình Niệm, lại trêu trọc: “Thích vậy sao, mới có một ngón tay mà đã thích đến mức này rồi.”
Trình Niệm giật mình vì có vật lạ xâm nhập vào cơ thể nên mới “A” một cái, Cô tức giận đưa tay đấm mạnh vào ngực Cố Dư một cái, nhưng cái đấm như gãi ngứa cho Cố Dư khiến Cố Dư phải bật ra một nụ cười trầm thấp mê hoặc thiếu nữ.
Cố Dư nhanh chóng hành động, dùng ngón tay ma sát, hắn không muốn cô đau nên mới làm bước dạo đầu lâu la này, Cố Dư kìm nén cơn dụ.c vọng đang trào dâng mãnh liệt, nhẹ nhàng đợi cô cơ thể cô có thể thích ứng được.
Năm phút sau, Cố Dư rút ngón tay đang bị hút chặt trong *** ***** ra, nhanh chóng đưa v.ật to lớ.n tiến vào bên trong.
Nhưng vẫn rất khó khăn, Cố Dư nhẹ giọng dụ dỗ Trình Niệm.
Rồi lại cúi xuống hôn Cô để phân tán sự chú ý của Cô.
Rất nhanh chóng nơi đó nhanh chóng tiếp nhận ** *** to lớn kia, khiến cả hai phải rên lên thoả mãn.
Cố Dư rất thích cảm giác do Trình Niệm mang lại, mỗi lần nhấp đều hết sức tận hưởng.
Trình Niệm bị Cố Dư làm cho mềm nhũn cả cơ thể, cả gương mặt hiện lên vẻ mệt mỏi.
Cả ngày nay Trình Niệm phải đi rất nhiều, ngồi trên xe rất lâu, mệt mỏi chân đau.
Mà Cô vẫn chưa được ăn gì vậy mà bị Cố Dư đè ra sofa làm chuyện này.
Trình Niệm không thể phủ nhận kỹ thuật của Cố Dư rất tốt, khiến Cô cảm nhận được kho.ái cảm mãnh liệt, những câu nói dịu dàng ngông cuồng của Cố Dư khiến Trình Niệm được an ủi đôi phần.
Trình Niệm ngâm nga những âm thanh kiều mị trong miệng, khiến Cố Dư phải điên đảo, mạnh mẽ ra vào.
Trình Niệm thở hổn hển, khóc lóc xin tha: “Cố Dư….Anh…….Anh mau dừng lại đi.”
“Tôi mệt, huhuhuuu……..Anh tha cho tôi đi mà.”
Tiếng nức nở của của Trình Niệm vang lên trong căn phòng cùng những âm thanh người khác nghe xong cũng phải đỏ mặt.
Cố Dư đưa tay nâng cơ thể của Trình Niệm lên, lau nước mắt rồi nhẹ giọng nói: “một chút nữa.
ngoan không khóc em càng khóc tôi càng hưng phấn.” Nói xong hôn chụt mấy cái như gà mổ thóc lên môi của