Thấy An Tình vậy mà muốn đánh Nhan An Mỹ, hai mắt của Nhan An Bảo lập tức trở nên lạnh lẽo giống như bao trùm lớp lớp hàn băng.
Cậu bé vừa muốn ngăn An Tình thì bị Nhan An Mỹ lén nhéo mu bàn tay.
Nhan An Bảo ngầm hiểu ý, không có lao tới tóm cổ tay của An Tình, tay của An Tình còn chưa đánh vào mặt Nhan An Mỹ, cơ thể nhỏ bé siêu nhanh nhẹn của Nhan An Mỹ đã không theo khống chế mà ngã ra đất.
Nhan An Mỹ thất thanh kêu lên, gương mặt nhỏ đó của cô bé tràn ngập sự kinh sợ: “Cứu mạng! Ba ơi cứu mạng! Thím An muốn đánh chết con!”
Thấy Nhan An Mỹ nằm trên đất lăn lộn đau đớn, An Tình trực tiếp sững người, cô ta có sức mạnh hồng hoang sao? Cô ta còn chưa chạm vào cô bé, cô bé sao đã ngã ra đất rồi?
An Tình không dám tin mà nhìn lòng bàn tay của mình, cô ta thật sự nghi ngờ, cô ta bỗng nhiên có siêu năng lực.
“Đau quá! Đau quá! ”
Nhan An Mỹ ôm cơ thể nhỏ bé của mình cuộn thành một cục, vai của cô bé không ngừng run rẩy, bộ dạng đó nhìn trông thật sự là muốn bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương.
An Tình còn chưa làm rõ chuyện này rốt cuộc là sao, một giây sau, cơ thể nhỏ nhắn của Nhan An Mỹ được Chiến Mục Hàng ôm chặt trong lòng.
Lúc này, An Tình mới hiểu rõ, không phải là cô ta tự dưng có siêu năng lực, mà là đứa trẻ này đang cố ý hãm hại cô ta!
“An Mỹ, con làm sao vậy? Con đau ở đâu? Ba lập tức gọi bác sĩ tới.
”
“Ba, không cần phiền phức như vậy, An Mỹ chỉ là bị ngã, không sao cả.
” Nhan An Mỹ vô cùng hiểu chuyện mà nói với Chiến Mục Hàng.
Nói xong lời này, Nhan An Mỹ còn lén làm mặt mặt quỷ với An Tình, dì xấu xa này, trước kia cứ thích hãm hại dì Thu Quỳnh, cô bé cũng muốn khiến cô ta nếm thử mùi vị bị người khác hãm hại.
Nhìn thấy Nhan An Mỹ vậy mà còn dám làm mặt quỷ với mình, An Tình trực tiếp nổi giận, cô ta hằn học nhìn