Nghề Này

Chương 126


trước sau


- Ủa chị Triệu đâu rồi mấy đứa? - Vừa mới đi vệ sinh xong, quay qua quay lại mà người đâu mất tiêu rồi.

- Chị Triệu về phòng trước rồi á chị.

Kỳ Duyên gật đầu, cũng về lại phòng nghỉ mentor thì thấy chị đang ngồi trên sopha bấm điện thoại.

- Trời ơi cái con quỷ này!!!! - Phía sau lưng chợt có tiếng la làng của một bạn ekip, Kỳ Duyên quay sang thì thấy bạn đó đánh một cái Bốp vào vai một bạn khác, mà bạn kia rụt vai cười ha hả giấu cái điện thoại đi, đà này chắc hình dìm rồi.

- Coi cái gì mà cười dữ vậy, cho chị coi với. - Tò mò là bản tính của con gái rồiiii.

- Thoi chị!!! Con quỷ này nó dìm em, thấy mà ghê luôn hà.

- Trên Tiktok có mấy cái filter dìm á chị, em thử bấm vô thôi, mà ai ngờ quay trúng nó. Cái mặt thấy ghê dễ sợ, haha.

- Đâu đâu, mượn xem với nào. - Kỳ Duyên thò tay ra, mặc dù bạn bị dìm cật lực ngăn cản, nhưng cái điện thoại cuối cùng vẫn là rơi vào tay cô.

Coi xong, Kỳ Duyên chọc vài câu trả điện thoại lại cho bạn, lúc ngẩng đầu vô tình liếc nhìn chị. Rồi rồi, có cái để làm rồi.

- Ê ê, cho chị mượn lại, cái filter tên gì đó?

- Tongue out á chị, đây em search cho. - Kỳ Duyên đưa điện thoại của mình ra. Tìm xong rồi, hai bạn ngẩng đầu khó hiểu "Ủa chị tìm này chi?"

Kỳ Duyên nở nụ cười gian, hất cằm về phía người nào đó vẫn còn đang lướt điện thoại không nhìn về phía này.

- Trời trời!!! Chị gan!!! - Hai bạn mở to mắt nhìn chị mentor có tiếng sợ vợ kia đưa điện thoại lên, trong lòng nghĩ thầm, cái này là tự tìm đường chết trong truyền thuyết đây mà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Suỵt! - Kỳ Duyên trừng mắt nhìn hai bạn, một ngón tay để lên môi ra hiệu im lặng, sau đó thè lưỡi mở camera, từ từ zoom cận cảnh người kia. Không chỉ quay một shoot mà còn quay đi quay lại năm sáu lần, hai bạn đứng ở kế bên nhìn thôi cũng đổ mồ hôi hột.

Quay xong, bạn Gấu xem đi xem lại mấy lần, thoả mãn cười, chọn lấy shoot xấu nhất đưa cho hai bạn ekip "Edit giùm chị cái."

Cục khoai lang phỏng tay đưa đến, ai cũng không dám nhận. Hai bạn vội vàng lắc đầu né ra xa "Thôi chị! Chị tự edit đi. Chứ cái này mà chị Triệu biết chắc chị Triệu nhai đầu tụi em quá!", dứt lời không đợi Kỳ Duyên nói gì thêm đã đẩy nhau chạy trốn.

Kỳ Duyên liếc mắt nhìn hai người kia bỏ của chạy lấy người, lẩm bẩm "Nhát cấy.", sau đó nhắn tin vô group chung của dàn ekip "Mấy bạn có ai có mấy cái sound nào hợp cho mấy clip mắc cười kiểu quê quê không, cho chị xin với."

- Em có em có! Để em gửi qua cho nha. - Sau đó là năm sáu cái sound được gửi đến. Kỳ Duyên nghe hết một lượt, cuối cùng chọn được một cái có vẻ hài lòng nhất.

Mà bởi vì là group chung, lúc cô nhắn lên chị cũng thấy được, trong lòng nghi hoặc, bạn Gấu tính làm clip gì mà xin sound. "Ủa Gấu tính quay gì hả?"

Đang làm chuyện xấu mà bị ai kia đột nhiên lên tiếng hỏi, Kỳ Duyên giật bắn mình xém rớt cái điện thoại trong tay, chột dạ lắc đầu "Đâu... đâu có đâu."

- Thiệt không? - Mặt này đáng nghi quá.

- Thiệt! Tính gửi làm mẫu cho ekip để bé nó tìm cho hợp ý mình thôi. - Giải thích gì mà như không giải thích dị Gấu ơi.

Minh Triệu liếc mắt nhìn cô, không nói gì, cúi đầu tiếp tục bấm điện thoại.

Kỳ Duyên thở phào một hơi, nhanh chóng bật Capcut lên ghép cái sound vào, export thẳng ra TikTok. Chỉ là lúc chuẩn bị bấm nút đăng, tay bạn Gấu hơi run một chút.

Nên đăng không ta...

Hay là thôi... Nguy hiểm quá...

Nhưng mà lỡ quay rồi...

Quay rồi thì xoá đi, chứ mà lộ là ra đường đó Gấu ơi...

Xoá thì tiếc lắm, thôi đăng nha...

Lấy hết can đảm bấm nút đăng xong, trong lúc chờ clip load lên, Kỳ Duyên có thể nghe tiếng tim mình đập bịch bịch bịch.

—— Video của bạn đã đăng thành công ——

Bạn Gấu lập tức xông cửa ra ngoài, chuồn trước.

Khoảng mười lăm phút sau, anh Tuấn Anh thông báo mọi người ra quay hình tiếp. Kỳ Duyên ở ngoài này sẵn rồi, nửa chờ mong nửa thấp thỏm nhìn về phía cửa phòng.

Chị đi ra, không hề có vẻ gì khác lạ.

- Gấu, qua đây, còn đứng đó làm gì? - Không biết có phải hay không, chị có cảm thấy bạn Gấu hình như đang né né mình.

- Ơi Gấu qua ngay. - Kỳ Duyên trong lòng thở phào một cái, chắc là chưa thấy rồi. Hihi.

Quay hình có vẻ suôn sẻ, off set cũng đã là lúc trời sáng. Ai nấy đều mệt rã rời, từ ekip tới mentor, mỗi người phê phê ngồi một góc uống nước hoặc ăn cái gì đó lót bụng.

Ở một góc gần đó, có một nhóm mấy bạn đang tụm đầu lại với nhau, cười sằng sặc xì xầm bàn tán cái gì đó.

Nam Trung ngồi gần mấy bạn đó nhất, thấy vậy liền hỏi "Coi gì đó, cho coi với coi."


Cái tụm thêm một cái đầu, coi xong, Nam Trung nhìn Kỳ Duyên, giơ ngón cái, nhưng mà ngón cái này ý nghĩa là Gan, bảo trọng.

Kỳ Duyên sao có thể không hiểu, cô tặc lưỡi nhún vai một cái, liếc về phía chị, người ta đang nói chuyện với chị Trang, không để ý

bên này.

- Mình cá cược không mấy đứa, đoán coi coi để mentor Minh Triệu thấy thì mentor Kỳ Duyên sẽ có kết cục như thế nào. - Máu cá độ tới rồi tới rồi.

- Em đoán là mentor Kỳ Duyên ra đường ngủ!
- Chắc ra ban công thôi, không tới mức ra đường đâu.
- Nói quá không hà, chị Triệu không dám chửi một tiếng nào đâu, chửi 59 phút là đủ mệt rồi.
- Gì dữ vậy bà, nhiều lắm chắc bị tác động vật lý mấy hồi thôi.
- Mai mà thấy mentor Gấu Béo đổi tên thành Gấu Bầm là biết luôn nha.
- Mọi người nói gì nghe thấy ghê, gì mà hết chửi rồi đánh, chị Triệu coi vậy chứ hiền khô. Chắc trụng nước sôi thôi.
1

Kỳ Duyên đứng ở một bên, nghe hết. Không nghe chỉ thấy hơi sợ thôi, bây giờ nghe mấy bạn bàn tự dưng thấy rén ngang... Hay là xoá clip ta...

- Ủa gì xôm vậy mấy đứa? Có ông Trung tham gia nữa hả. - Anh Thư và Vũ Thu Phương dắt nhau đi tới, cái tụm này nhìn cuốn quá.
- Tụi tui đang cá độ. - Nam Trung trả lời.
- Trời, báo công an nha, ở đây có người cá độ ăn tiền. - Anh Thư cười chọc.
- Qua đây cho coi trước nè, bảo đảm hai bà cũng cá.

Cái clip đó một lần nữa được phát lên.

- Thôi, này cá độ gì nữa, này Triệu cho ra đường ngủ chắc rồi.

Hai chị cùng lúc nhìn về phía Kỳ Duyên, giơ ngón cái, biểu cảm y chang Nam Trung hồi nãy.

Kỳ Duyên bất đắc dĩ, run rẩy, mọi người ơi, em không sợ mà nghe mọi người bàn em mới sợ á. Huhu.

- Gì vậy mọi người, gì mà có tên em nữa vậy? - Mentor Minh Triệu không biết từ đâu xuất hiện, khiến cho cả đám giật mình, vội tản ra mỗi người một hướng "Đâu có gì đâu. Mọi người đang bàn coi tí nữa ai ra đường ngủ.", Nam Trung đứng dậy vỗ vai Minh Triệu "Có gì nhẹ nhẹ tay thôi nha em, chương trình còn quay hình tiếp."

Ai cũng nhìn tỏ vẻ đồng tình, Minh Triệu không hiểu ra sao "Mọi người nói gì em không hiểu gì hết vậy? Ai ra đường? Rồi gì mà nhẹ nhẹ tay nữa?"

- Thôi giải tán giải tán, buồn ngủ quá về nhà ngủ thôi cả nhà ơi. - Nam Trung phất tay, ai nấy chuồn trước, Kỳ Duyên cũng không ngoại lệ.

Lát sau, từ phòng mentor Kỳ Duyên - Minh Triệu phát ra một tiếng gầm lớn của người mà ai cũng biết là ai.

- NGUYỄN CAO GẤU BÉOOOOOOO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
2

- Chạy lẹ mấy đứa ơi, ở đây là lát bị cho vô nồi trụng chung đó. - Không cần Nam Trung phải nói, nghe tiếng gầm thôi là người người nhà nhà xách cái *** chạy 8 thước rồi =))))

Lúc này, ở trong phòng mentor...

- Bé...

- Bữa nay Gấu ăn gan hùm hả?!?!

- Đâu... đâu có... có gan gấu thôi...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
1

- ...

- Áaaaaa, Béeeeee, hic... đau đau đau... Tha cho Gấu điiiiiiiiiii... Hức.... Béeeee, đừng nhéo nữa, sắp có được món tai gấu rồi...

- Còn dám giỡn!!! - Chị siết ngón tay, đem cái lỗ tay kia xoáy thiếu điều một vòng.

- Hic, không giỡn không dám giỡn... Đau quá... huhu...

Chị vẫn không tha, gọi lớn ra ngoài "Nấu cho chị nồi nước sôi với!"

- Ấy ấy, hoi mà Béeeeeeee. Gấu không dám nữa huhu.

- Có gì mà Gấu không dám? Dám chơi dám chịu. Cái tay nào quay lén, cái tay nào đăng clip đâu? Tui chặt đem hầm cho ăn nè!

- !!! - Cứu mạng!!!!!!!!! Ai đó làm ơn cứu mạng, nếu không là ngày mai chương trình không còn thấy mentor Gấu Béo nữa đóooo.

Tiếng kêu thật thảm thiết, phía bên ngoài nghe được không tự chủ rùng mình, liếc mắt nhìn nhau, chuyến này mentor Kỳ Duyên lành ít dữ nhiều rồi.

- Tuần này Gấu ra sopha ngủ!!!

- Thoi mà Béeeeeeee. Sopha nhỏ xíu, ngủ không được mà. - Kỳ Duyên vội nài nỉ, không còn là tối nay mà là tuần này luôn rồi.

- Vậy thì ngủ sàn nhà cho rộng

- Lạnh... đau lưng...

- Đưa túi xách của đây.

Hả? "Chi... chi vậy Bé?

- Nhanh lên! - Chị trừng mắt một cái, Kỳ Duyên vội vàng cầm lấy túi xách của mình đưa cho chị.

Chị mở túi ra, bên trong có đầy đủ đầy điện, ví tiền, ví thẻ các kiểu, rút ra cái thẻ CCCD đưa cho Kỳ Duyên. Dưới ánh nhìn ngơ ngác của bạn Gấu, đeo túi lên người, nhấc chân đi "Sopha không chịu, sàn nhà cũng không chịu, vậy thì đi khách sạn mà ngủ!"

Hơ...

- Béeeeeeeeeeee!!!!!! - Lúc Kỳ Duyên hoàn hồn lại nhận ra chuyện gì, chị đã đi đến ngoài cổng trường quay. Vội vàng đuổi theo nhưng làm gì kịp, trơ mắt nhìn chị lên xe chạy đi, bỏ lại cái thẻ CCCD cùng bé Gấu bơ vơ tội nghiệp.

Chơi ngu có thưởng rồi...
1



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện