Nghề Này

Chương 23


trước sau


Chị gật đầu tỏ vẻ đã biết, "Vậy bây giờ chị hướng dẫn theo cách của chị xem có phù hợp với em không, nếu cảm thấy không ổn thì mình đổi cách khác." Mặc dù Minh Triệu cũng cực có tự tin về kỹ năng của mình, nhưng bản thân chị cũng chưa từng đi qua trường lớp, kỹ năng đều là xem từ những model khác và kinh nghiệm làm nghề tạo thành, vì vậy nếu Kỳ Duyên là kiểu người học bài bản quá nhiều thì có lẽ sẽ không phù hợp.

- Đầu tiên là khởi động một chút, phần eo, hông, chân thả lỏng dần dần ra
- Bước tại chỗ, cong gối, nâng hông, giữ nguyên vai, tập động tác này 1 phút.
- Đánh eo hình số 8, cái này hơi khó hơn một chút, em chú ý nhìn động tác của chị. - Chị một bên vừa hướng dẫn các động tác, một bên làm mẫu sau đó sửa đúng cho cô.

- Bây giờ đến tư thế, em qua đây xem cái này. - Phòng tập có trang bị một bàn hình LED cỡ vừa, chị mở lên, Kỳ Duyên có chút bất ngờ, trong đó là những phần walk của cô trên sân khấu Hoa Hậu Việt Nam và những show thời trang cô tham gia vào. Vừa xem, chị vừa dừng lại, phân tích dáng đi của cô "Lưng của em lúc đi cũng tính là thẳng rồi, tuy nhiên em hay bị quên và phần cổ thường có xu hướng nghiêng về phía trước.", "Về phần chân, cái đầu tiên là tập thẳng chân lại cho hai chân sát nhau hết mức, rồi sau đó khi walk mới có thể nhìn đường chân thẳng đẹp được."

Kỳ Duyên trong vô thức cũng thử khép lại chân mình rồi nhìn trong gương, quả nhiên như chị nói, có nhiều phần hai chân cô không khép được thẳng với nhau mà có một khoảng trống nhỏ.

- Okay, trước mắt là sửa thẳng dáng người và chân đã. - Chị tắt màn hình, chỉ về phía cạnh tường "Em đứng áp người sát vào tường, giữa cơ thể và tường có 5 điểm chạm, đầu, vai, mông, bắp chân và gót chân."


- Dạ.

- Giữ nguyên mười phút.

Mười phút thì cũng không phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng phần vai của cô trong vô thức cứ bị chồm về phía trước, khiến cho việc bảo trì tư thế thật sự rất vất vả.

- Thẳng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía trước.
- Chân thẳng, cảm giác như mình đang kéo căng cơ chân.
- Thẳng người lên.

Vài ba lần đầu, chị còn nhẹ nhàng nhắc nhỏ, nhưng mấy lần sau, mỗi lần chị nhắc là mỗi lần Kỳ Duyên vã mồ hôi, bởi vì trong tay chị cầm một cây thước gỗ dài, cứ việc cô loạng choạng một cái là ăn một thước vào tay, vào chân ngay. Kỳ Duyên lúc đầu còn bất ngờ oai oái kêu đau, nhưng đối diện ánh mắt lạnh lùng của chị, cô chỉ dám cắn môi giữ vững tư thế.

- Được rồi, nghỉ ngơi năm phút. - Chị nhìn đồng hồ, bỏ thước xuống.

- Ây da... cô ơi cô đánh em đau quá. Cô hết thương em rồi. - Mười phút thôi mà Kỳ Duyên cảm giác dài như cả thế kỷ ấy. Vừa nghe lệnh ân xá, cô lập tức thả dáng, xoa xoa những phần bị đánh đỏ lên ban nãy, đáng thương hề hề mà nhìn chị.

Minh Triệu bị xưng hô cùng biểu tình của cô chọc cười, "Ai bảo trò Gấu làm không tốt. Làm không tốt thì phải bị phạt chứ sao."

- Cô nhẹ tay thôiiiii. - Bạn Gấu lắc lắc tay chị nhà năn nỉ. Thấy ai kia không phản ứng mình thì bĩu môi lặp lại "Cô hết thương em rồi."

- Ăn gan hùm ha! - Chị nhướn mày mạnh tay nhéo lỗ tai cô xoay một vòng. Kỳ Duyên bị nhéo đau đến mức lập tức giơ cờ trắng đầu hàng "Á... Em sai rồi em sai rồi, cô tha cho em đi.. Triệuuuu, Béeee, tha cho Gấuu."


Cảm thấy lỗ tai gấu đã bị nhéo đỏ lên, Minh Triệu lúc này mới vừa lòng buông tay. Nhìn Kỳ Duyên vội vàng lui hai bước đáng thương xoa xoa lỗ tai, chị lườm cô một cái "Tui mà hết thương thì mấy người bầm tím chứ không có đỏ đâu!"

Kỳ Duyên rùng mình, mới có nửa tiếng mà mình đã thảm vậy rồi, từ đây tới show diễn chắc không còn là Gấu Béo mà thành Gấu Bầm mất... Huhu.

- Nghỉ ngơi đủ rồi, bây giờ đi tập sửa chân này. - Minh Triệu nhìn đồng hồ nói, sau đó là hàng loạt các bài tập liên quan đến khớp chân, trong đó còn có không ít kiểu cossack squat, khiến bạn Gấu nhức mỏi hai chân đều run lẩy bẩy.

Hơn ba mươi phút trôi qua, chị lại cho cô nghỉ ngơi mười phút. Kỳ Duyên lần này ngồi bệt xuống sàn, nhìn cái chân không ngừng phát run của mình mà ảo não.

Tí hồi không biết có đứng lên nổi không.

Chị cười, "Mọi lần làm mentor thấy gắt với mấy bạn nhỏ lắm mà."

Kỳ Duyên bị chị trêu chọc có chút bất đắc dĩ, thí sinh bị bắt tập luyện nhiều, nhưng chỉ là một buổi sáng hoặc chiều thôi. Chương trình có khắc nghiệt đến mấy thì buổi đầu tiên cũng không yêu cầu cường độ cao thế này. Cô bĩu môi tỏ vẻ đáng thương "Trịu Trịu ăn hiếp Gấu."

- Haha, tội chưa kìa. - Minh Triệu càng nhìn lại càng muốn khi dễ bạn Gấu, cái mặt bất lực thấy cưng ghê. Nhưng hết giờ giải lao, chị lập tức thu lại nét mặt tươi cười, tông giọng hạ xuống "Được rồi, bây giờ mới tới phần chính nè, hôm nay nhẹ nhàng, em đội cuốn sách này lên đầu, đi xung quanh phòng tập mười lần."

Người gì mà lật mặt nhanh ghê, có phải bánh tráng đâu mà vừa hết giờ cái là quay ngoắt 180 độ thế kia. Kỳ Duyên lết về phía tường, mượn lực để đứng lên chứ chân cô lúc này đã gào thét muốn rụng xuống rồi.

Cơ mà khoan đã, vừa nãy chị nói mười vòng á? Kỳ Duyên nuốt nước miếng đảo mắt nhìn phòng tập, phòng này dài 20m, ngang 5m, tính sơ sơ mỗi vòng là 100m, mười vòng, cả cây số lận a. "Chị... mười vòng có hơi nhiều không?"

Minh Triệu nhướn mày, nhìn cô từ trên xuống dưới đánh giá một lượt. Môi có chút trắng, mồ hôi ướt cả lưng áo, phần đùi cùng chân liên tục run rẩy. Mười vòng là không thành vấn đề, có điều giữ vững thăng bằng không để quyển sách rớt xuống thì là vấn đề lớn.

- Giảm cho em còn tám vòng. Đổi lại thì cho em hai vòng đầu tiên để thích ứng, mấy vòng sau sách rớt một lần thì ăn một roi, cuối buổi trả nợ. - Chị không chút lưu tình mà tuyên án. Kỳ Duyên trố mắt không thể tin nhìn chị, "Chị..."

- Không thương lượng. - Minh Triệu nghiêm túc lắc đầu.


Kỳ Duyên đành phải chấp nhận số phận. Cô thầm mắng chính mình, biết vậy nãy đồng ý luôn, đi thêm hai vòng nhưng mà khỏi phải ăn roi. Nhìn cây thước gỗ bị để sang một bên lúc nãy, cô nuốt nước miếng, thôi xong rồi...

Chị cầm quyển sách để ở vị trị cân bằng trên đầu cô, "Giữ nguyên đầu và vai, mắt nhìn thẳng.", hướng dẫn xong thì khoanh tay đứng qua một bên nhìn.

Dù gì thì Kỳ Duyên cũng đã có mấy năm kinh nghiệm, giữ thăng bằng với cô mà nói khó không khó, nhưng dễ cũng không dễ. Một hai vòng đầu thì không sao. Nhưng sang vòng thứ 3 thì cô đã có chút chóng mặt nhẹ, chân cũng mỏi nhừ, ráng lắm cũng an toàn đi hết một vòng, nhưng ở khúc quẹo để bắt đầu vòng thứ 4 thì "Bụp", quyển sách rớt.

Phản ứng đầu tiên của Kỳ Duyên là nhìn về phía Minh Triệu, chỉ thấy chị không nói tiếng nào, nhướn mày nhìn cô. Kỳ Duyên bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng, vội vàng nhặt quyển sách lên tiếp tục.

Có lần đầu sẽ có lần tiếp theo, kết thúc mười vòng, Minh Triệu cũng không có làm khó cô, nhận xét "Tổng cộng rớt 4 lần, cũng khá. Hôm nay đến đây thôi, cho em hai lựa chọn, muốn trả nợ bây giờ luôn hay ăn xong rồi trả nợ?"

Có gì khác nhau sao? Kỳ Duyên chửi thầm, đằng nào cô cũng ăn đòn. Nhưng mà chỉ dám nghĩ chứ nào dám nói ra, do dự một lúc cô nói "Ăn xong nha chị..."

Minh Triệu nhướn mày, cứ tưởng sẽ chọn xong luôn chứ. Nhưng chị cũng gật đầu.

Bước ra khỏi phòng tập, Kỳ Duyên lập tức thoát khỏi trạng thái nghiêm túc, cô phi như bay về phía chị, từ phía sau ôm eo người ta. Nhưng Minh Triệu lại cười, ghét bỏ đẩy cô ra "Đi tắm, người Gấu toàn mồ hôi, ghê muốn chết!"

Bị ghét bỏ, bạn Gấu mất hứng xụ mặt đi thẳng về phòng tắm, không thèm ngoái đầu nên lại không hề biết có ai kia bởi vì hành động của mình mà lắc đầu mỉm cười đầy cưng chiều.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện