Sắp tới đây sẽ là tuần lễ khởi động cho mùa AVIFW 2019, Minh Triệu cùng Kỳ Duyên cũng nhận được lời mời cho mùa Fashion Show năm nay.
Gần đến giờ bắt đầu, Minh Triệu cùng Kỳ Duyên xuất hiện cùng nhau trên thảm đỏ với thiết kế cắt xẻ táo bạo để lộ đường cong thu hút lập tức đón lấy vô số sự chú ý từ phóng viên.
- Hai chị có thể nhận phỏng vấn của chúng tôi được không? - Các phóng viên chen nhau đưa micro về hướng hai người.
- Mọi người muốn hỏi gì? - Kỳ Duyên nghiêng đầu nhìn.
- Gần đây có lời đồn tình cảm của chị và siêu mẫu Minh Triệu đã vượt qua giới hạn bạn bè bình thường, xin hỏi điều này có đúng không?
Quả nhiên là lại đâm chọt vào điều này để hỏi. Minh Triệu liếc nhìn cô một cái, đang muốn nhắc nhở một chút thì chị thấy cô mỉm cười, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt
- Xin lỗi, nhưng đây là vấn đề quan hệ xã hội riêng tư của Duyên và chị Triệu nên Duyên sẽ không nói nhiều về vấn đề này. - Cô trả lời, dừng một chút lại tiếp tục - Về phía tình cảm có vượt hơn mức bạn bè bình thường hay không thì còn phải xem mọi người nhận định như thế nào. Đối với Duyên thì tình cảm với bạn thân dĩ nhiên sẽ hơn bạn bè bình thường rồi. Tuy nhiên thì đây vẫn là vấn đề cá nhân của bọn mình, cảm ơn mọi người đã quan tâm, nhưng Duyên nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta dành sự chú ý nhiều hơn đến sự kiện Fashion Show lần này. Hy vọng AVIFW 2019 sẽ thành công hơn mong đợi.
Cô trả lời xong, quay đầu liền nhận được ánh mắt tán thưởng của chị. Minh Triệu nhướn mày, khoé môi cong cong, giỏi, trả lời khéo léo hơn rồi nè.
Sau khi vào trong, hai người được xếp ở hàng ghế trước, sẽ thật tốt nếu Kỳ Duyên không nhìn thấy bảng tên của ghế kế bên. Ghế số 37 là tên cô, 38 là tên chị, và 39, chữ "Hồ Vĩnh Khoa" chói mắt cực kỳ.
- Bé ơi, Bé qua ngồi bên này nè. - Cô kéo nhẹ vai chị, đẩy chị về phía ghế 37.
Chị thắc mắc nhìn cô, sau đó nhìn đến cái tên trên ghế 39 thì cười cười, có người lại ghen.
- Ghen hả?
- Có đâu, ngồi bên này ngay đèn, nóng lắm, chỗ của Gấu ổn hơn. - Kỳ Duyên sờ mũi viện cớ.
Minh Triệu ngẩng đầu lên nhìn thử, không cho là đúng nhưng cũng không có lật tẩy.
Hai người ngồi không bao lâu thì Vĩnh Khoa tới. Nhìn thấy người ngồi kế mình là Kỳ Duyên, anh ta trong lòng có chút buồn bực, vốn nghĩ rằng nhờ được BTC xếp chỗ như vậy thì ngon lành rồi, quên mất là Kỳ Duyên có thể đổi cái một.
Nhưng Vĩnh Khoa cũng không thể hiện gì bên ngoài, chỉ là đi tới chỗ ngồi mỉm cười "Chào Triệu, chào Duyên."
- Hello, nay bảnh nhỉ? - Chị cười, còn Kỳ Duyên chỉ gật đầu cho phải phép, nhưng nghe câu vừa rồi của chị, dù biết là xã giao thôi nhưng bắt đầu có chút chua nha.
Được khen, Vĩnh Khoa cong môi cười, vuốt vuốt bộ vest màu rượu của mình "Body đẹp đó giờ, Triệu có phải chưa thấy đâu.", nói xong còn đắc ý liếc nhìn Kỳ Duyên một cái.
Kỳ Duyên bên ngoài vẫn duy trì nụ cười của mình, nhưng thần sắc rõ ràng là lạnh xuống. Minh Triệu lại không quá để ý câu vừa rồi, bình thường hai người họ vẫn hay đùa như thế nên chị không thấy có vấn đề gì.
- À phải rồi, hôm trước rủ cà phê Triệu bảo bận, tuần sau thì sao? Không cà phê thì bàn công việc cũng được, bài sắp tới được anh Dương Khắc Linh tặng, có mời được anh Đỗ Long làm thiết kế trang phục, ngon nghẻ vậy mà không mời được Triệu đóng cùng thì mất hay.
Nhắc đến Dương Khắc Linh, nhắc đến Đỗ Long chính là không cho chị cơ hội từ chối.
- Để Triệu suy nghĩ một chút. - Chị liếc nhìn bạn Gấu bên cạnh sắc mặt đã kém cực kỳ thì do dự nói.
Đây cũng chính là điều Vĩnh Khoa cần, chỉ cần chị không từ chối thẳng, từ từ thuyết phục là dễ giải quyết, huống hồ còn có tên Đỗ Long, định sẵn là Minh Triệu sẽ không dễ từ chối.
——————
Về đến nhà, Kỳ Duyên lập tức trốn vào trong phòng làm việc khoá cửa lại. Cô lúc này vô cùng buồn bực, bây giờ cô cái gì cũng không thể nói, cái gì cũng không thể làm! Người ta đều đem hai cái tên kia đặt ở đó, cho dù thế nào cũng không thể nói là không được. Còn nếu để chị đóng MV, với kiểu badboy của Vĩnh Khoa, thế quái nào cũng là hở bạo, đến lúc đó cô không ở, chẳng phải tiện nghi anh ta?
Kỳ Duyên khó chịu vô cùng, bực bội vò rối mái tóc.
- Gấu Béo. - Chị gõ cửa.
- Cho Gấu yên tĩnh suy nghĩ một xíu.
Cô nói vậy, chị cũng chỉ đành thở dài.
Đến tận tối, lúc chị đã lên giường nằm, Kỳ Duyên mới uể oải đi vào. Minh Triệu thấy cô, buông quyển sách để ở đầu giường, vừa mở lời đã vào thẳng vấn đề.
- Gấu không tin tưởng Bé?
- Không phải! Là không tin tưởng Vĩnh Khoa! - Kỳ Duyên vội vàng phản bác.
- Vĩnh Khoa không có ý gì đâu, có lẽ là do Khoa với Bé thân nhau quá nên không ý tứ thôi.
Kỳ Duyên cười giễu, người ta có ý với chị rành rành ra đó, có chị thấy không có gì thôi. Nhưng lời này, Kỳ Duyên cũng không nói với chị. Hít sâu một hơi, Kỳ Duyên nằm xuống bên cạnh ôm chị vào lòng, "Bé nhận lời đi."
Chị sửng sốt, ngẩng đầu nhìn cô, cứ ngỡ như mình nghe lầm.
- Không giận à?
- Giận! - Trả lời chắc nịch, không cần suy nghĩ. - Nhưng